Cô khôn ngoan hết sức.
Hiện tại, mặc dù có sự che chở của Cố Gia Huy, cô vẫn quen nhân nhượng cho qua chuyện.
Ví dụ như vừa nãy, trong lòng cô nghĩ mình nhận lỗi là xong, mình chịu chút ủy khuất cũng chẳng là gì, dù sao thì từ nhỏ đến lớn cô đã chịu quá nhiều ủy khuất, sớm đã quen rồi.
Trước đây nghĩ rằng mình làm thế là đúng, nhưng bây giờ lại cảm thấy mình rất không có tiền đồ.
"Xin lỗi, cháu biết sai rồi."
"Đứa nhỏ đã biết sai rồi, chúng ta không nói nhiều nữa nhé!" Ngôn Dương nói lời hay.
Vợ ông ta lạnh lùng, lời nói tuy không dễ nghe, nhưng lại không phải không có lý.
"Anh chỉ biết nói vuốt đuôi thôi, em mệt rồi, đi nghỉ ngơi."
Thẩm Tuệ trừng mắt liếc một cái, sau đó rời đi.
Ngôn Dương bớt thời gian nói mấy câu với Hứa Minh Tâm: "Mấy lời mà mẹ nuôi con nói , con đừng để trong lòng, bà ấy cũng là vì tốt cho con. Nếu con không biết phản kháng, thì không thể sinh tồn trong cái vòng này. Hôm nay, coi như là cho con một bài học, sau này con vẫn phải dựa vào chính mình. Nếu hôm nay chúng ta không có ở đây, thế chẳng phải con sẽ chịu ủy khuất không công à? Không công chịu ủy khuất
thì cũng thôi đi, nếu trước mặt nhiều người như vậy, bị người ta coi thường, thế sau này sẽ là ai cũng có thể bắt nạt con đấy"
"Hiểu chưa?"
"Con hiểu rồi, cha nuôi." Hứa Minh Tâm ngoan ngoãn gật đầu, bài học hôm nay, có thể nói là
được lợi không nhỏ.
"Thế bố không nói nhiều nữa, bố đuổi theo mẹ nuôi con đây. Con không cần gọi bố là cha nuôi, bố nghe cứ là lạ, con cứ gọi bố là bố nuôi đi, bố nghe xuôi tai hơn, nếu không bố cứ cảm thấy như bố có lỗi với vợ bố vậy!"
"Biết rồi, bố nuôi!"
"Thế bố đi đây..."
Ngôn Dương đuổi theo bước đi của Thẩm Tuệ nhanh như chớp, đi theo làm tùy tùng, khuyên Thẩm Tuệ đừng tức giận.
Hứa Minh Tâm đang định đi lên boong thuyền nghỉ ngơi, không ngờ Cố Yên lại đi ra, cũng không biết là đi ra từ chỗ nào.
"Sao cô lại ở đây?" "Từ lúc cô gặp Trình Hoa, tôi đã chạy vội tới rồi. Tôi vốn định ra mặt thay cô, nhưng không ngờ Vợ chồng Thẩm Dương tới rồi. Có lẽ bọn họ lại càng dành chính ngôn thuận hơn, hơn nữa vợ chồng bọn họ nổi tiếng là không nói đạo lý, chỉ biết bao che khuyết điểm, chắc chắn cô sẽ không chịu thiệt. Cho nên, tôi cứ ở bên cạnh xem trò hay."
"Những lời mà Trình Hoa nói với cô, tôi cũng nghe thấy hết rồi, ngoài ra đã ghi âm lại toàn bộ, đây chính là bằng chứng. Ngoài ra, những lời mà Thẩm Tuệ nói với cô, tôi cũng nghe được hết rồi, đúng là nói không dễ nghe, nhưng lý ở đó, cô nên hiểu."
"Đúng là tôi hiểu, nhưng tôi sợ mình không ngang ngược được. Từ nhỏ đến lớn, tôi toàn yếu ớt."
Hứa Minh Tâm nhụt chí nhìn hai bàn tay của mình, đã quen nắm chặt tay chịu đựng, cô vẫn chưa học được công kích như nào.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!