Đôi tay cô ta chậm rãi lướt qua, như một con rắn mê người.
Cuối cùng, cả người dán sát vào lưng anh, nhiệt tình ôm lấy.
Đôi môi nóng bỏng của cô ta hôn vào cổ anh, giọng nói đầy dịu dàng mê hoặc lại vang lên: “Đừng rời bỏ em có được không, em yêu anh, anh muốn em đi có được không…”
“Đừng rời khỏi em…”
Cô ta đau khổ cầu xin, cho dù là người đàn ông nào cũng không thể chống lại được, huống hồ giờ phút này anh còn đang bị hạ thuốc, càng khó có thể chịu đựng được.
Cho dù trong đáy lòng, trong tiềm thức anh luôn chung thủy với Hứa Minh Tâm, nhưng lại không thể chống lại được tác dụng của thuốc.
Tạ Quế Anh tự mình chế tạo, nếu không tìm người giải quyết, dục vọng sẽ như lửa thiêu đốt cơ thể suốt đêm, so với chết còn khó chịu hơn.
Cảm giác đó đúng là sống không bằng chết!
Quả nhiên, người đàn ông khế động, ngược lại cậy mạnh quay ngược lại áp đảo cô ta.
Sáng sớm ngày hôm sau, ánh nắng chiếu rọi trong phòng, Tạ Quế Anh có thể cảm nhận được, mơ mơ màng màng mở to mắt.
Cô ta theo bản năng chạm vào bên cạnh giường, phát hiện chỗ bên cạnh đã lạnh toát, trống rồng.
Trong nháy mắt cô ta trở nên tỉnh †áo, còn tưởng rằng tối qua mình nằm mơ, nhưng nhìn thấy những vết tích loang lổ chồng chất trên người mình, chớp mắt cô ta có thể hiểu được tất cả đều là sự thật.
Cô ta cuối cùng cũng đã đi được cùng Cố Gia Huy tới bước này, cũng coi như là cách kế hoạch của cô †a càng gần hơn một bước!
Khóe miệng cô ta cong lên một nụ cười đắc ý. nhưng nhìn thấy vết máu đỏ kia, vẫn là cảm thấy có chút ngại ngùng đỏ mặt.
Cô ta thức dậy rửa mặt, thân mình trần trụi, nhìn chính mình trong gương.
Những vết đỏ đan xen trải rộng khắp cơ thể, có thể thấy được đêm qua hai người điên cuồng tới mức nào.
Không ngờ anh lại lợi hại như vậy, cảm giác của cô ta đêm qua như muốn chết đến nơi.
Cô ta thoải mái tắm rửa, sau đó vẫn luôn chờ đợi Cố Gia Huy chủ động liên lạc với mình, thế nhưng mãi vẫn không thấy động tĩnh gì.
Thế nhưng nhân viên phục vụ khách sạn lại mang quần áo vừa bữa sáng tới.
“Đây đều là anh Cố Gia Huy phân phó, nói tối qua cô Tạ Quế Anh vất vả rồi, sáng nay anh ấy có cuộc họp cần phải giải quyết nên không thể không rời đi trước.”
“Vậy anh ấy… anh ấy đi lúc nào?”
“Bảy giờ mười phút sáng anh ấy rời khỏi khách sạn.”
“Sớm như vậy sao?” Cô ta có chút kinh ngạc, thuốc có công dụng mạnh như vậy, hai người sung sức chiến đấu hoan lạc hơn hai tiếng đồng hồ mà ngày hôm sau anh còn phải đi làm việc, đúng là quá vất vả.
Có điều, điều này cũng chứng minh người đàn ông cô ta coi trọng quả thật rất ưu tú, cho dù là kỹ năng trên giường hay là năng lực làm việc đều tốt như vậy!
Hứa Minh Tâm đã liên hệ với Quý Thiên Kim, biết bà ta đã hung hăng giáo huấn người khác một bài học.
Dù cô có khuyên bảo thế nào cũng không có kết quả nên không nói thêm gì nữa.
Mấy ngày nay cô ở Khải đặc Lincoln, ngày nào Quý Lưu Xuyên cũng tới, cậu và các anh trai cũng thay phiên nhau tới đây.
Cô cảm thấy mình có thế rất kiên cường nhưng bởi vì sự quan tâm của họ mà cô lại cảm thấy bản thân mình yếu ớt.
Giống như một đòn đả kích, một câu “ly hôn” là đã có thể đánh bại cô hoàn toàn, khiến cô tan nát.
Mấy ngày nay cô vẫn luôn miễn cưỡng tỏ ra vui vẻ như chưa hề có chuyện gì xảy ra.