Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vợ Nhỏ Cuối Cùng Em Đã Lớn - Hứa Minh Tâm

Như thế cũng tốt, trực tiếp ném cô xuống biển làm mồi cho cá, vậy thì không vui lắm. 

Loại tiện nhân này phải từ từ giết chết, mới có thể tiêu trừ mối hận trong lòng cô ta. 

Gậy sắt đáp trên boong thuyền, theo bước chân của cô ta đang đi lại gần, ở trên mặt đất gậy sắt xoẹt qua một đạo âm thanh chói tai. 

Giống như âm thanh của ác quỷ câu hồn. 

Sắc mặt Hứa Minh Tâm tái nhợt như tờ giấy, trên trán toát ra đầy mồ hôi. 

Cô liều mạng bò sát trên mặt đất, nhưng mà chỉ di chuyển được một khoảng cách nhỏ. 

Vết máu kéo thật dài, thoạt nhìn cực kỳ dọa người. 

"Cô, con đ* này, chết đến nơi rồi còn giãy dụa cái gì? Đợi lát nữa tôi còn phải lau sạch vết máu mà cô để lại, thật buồn nôn!" 

Trình Hoa giẫm chân lên tay của Hứa Minh Tâm, sau đó hung hăng nghiền mạnh. 

Cô đau đến nỗi muốn hét to, nhưng mà không phát ra tiếng. 

Cô không còn một tí sức lực nào, cổ họng như bị cái gì đó bịt lại vậy. 

Cô chỉ có thể hít một ngụm khí lạnh đau đớn. 

"Trình Hoa... cô... vậy mà cô muốn giết tôi ư?" 

Hứa Minh Tâm nào có trải qua những thứ này, cô tưởng tranh chấp với người ta, cùng lắm thì trả thù nho nhỏ một chút. 

Ngay cả nhéo tai cô còn không dám, càng đừng nói đến chuyện giết người. 

Không ngờ Trình Hoa lại muốn giết người diệt khẩu! 

Hứa Minh Tâm cố gắng mở miệng nói, đau đớn khiến cô đổ môi hôi như 

mưa. 

Trình Hoa nghe vậy, khóe miệng nhếch lên một nụ cười ác độc. 

"Đừng trách tôi quá nhẫn tâm, chỉ trách con đ* là cô đã cản đường của tôi. Tôi đã nhẹ nhàng nói chuyện với cô, nếu cô đã không tiếp nhận ý của tôi, vậy thì cũng đừng trách tôi lòng dạ độc ác! Hứa Minh Tâm, từ nhỏ tới lớn, những người tranh giành đồ vật với tôi không một kẻ nào có kết cục tốt, cô cũng sẽ không có ngoại lệ!" 

"Tôi tiễn cô về trời trước, lát nữa tôi lại từ từ tìm cơ hội, đối phó với Cố Yên. Con khốn này, tôi cũng sẽ không để cô ta sống trên đời đầu. Bất kỳ kẻ nào sỉ nhục tôi, đều phải đi chết, đi chết!" 

Hứa Minh Tâm nghe thấy vậy, trái tim hung hăng run lên. 

Cô ta đối phó mình thì cũng thôi đi, thế mà lại còn muốn đối phó cả Cố Yên. 

Cô biết Cố Yên thân thủ tốt, nhưng mà kẻ địch ở trong tối cô ấy ở ngoài sáng, huống hồ lúc này Trình Hoa giống như ma quỷ, không hề có lý trí hay tính người, nếu mà cô ta phát điện, thì không biết sẽ làm ra chuyện không có tính người gì nữa đây. 

Cô không thể liên lụy Cố Yên. 

muốn trả thù thì trả thù tôi là được rồi, cô... cô đừng liên lụy người vô tội!" 

Cô vừa mới nói ra câu này, cô ta đã bực mình đập một gậy thật mạnh lên chân Hứa Minh Tâm. 

Chân nhỏ toàn là xương, cái gậy sắt này đập xuống, cô đau đến nỗi cả người run rẩy, hô hấp cũng không theo kịp nữa. 

Cô như con cá lạc trên bờ, liều mạng há to miệng muốn hô hấp, nhưng không khí hít vào phổi lại cháy cổ họng. 

Cô đau đớn, nước mắt đã rơi xuống. 

Cô đã không phân rõ đau từ đâu nữa rồi. 

Cô cảm giác mình tóc móng tay chỗ nào cũng đau. 

Từ nhỏ đến lớn, cô chưa bao giờ trải qua đau đớn như thế này. 

Cô đã đau đến nỗi không nói nên lời nữa rồi, ngay cả tiếng nức nở cũng như có như không. 

Hai mắt mở hồ không rõ, sớm đã bị mồ hôi che khuất. 

Cô có thể lờ mờ phân biệt ra là Trình Hoa đang cười. 

Cô nghĩ, nụ cười của Trình Hoa chắc chắn rất tàn nhẫn. 

Trình Hoa bắt đầu nắm lấy chân cô, kéo về phía hàng rào bảo vệ, xem chừng là muốn vứt cô xuống biển, làm cho thần không biết quỷ không hay. 

mợ ba Cố của tôi sẽ không còn bất kỳ chướng ngại vật nào nữa!" 

Hứa Minh Tâm nghĩ dù sao hôm nay mình cũng sắp chết rồi, trước khi chết cũng không thể để cho Trình Hoa dễ chịu. 

"Cho dù... cho dù tôi chết rồi, Cố Gia Huy cũng tuyệt đối sẽ không cưới người phụ nữ lòng dạ rắn rết như cô, cô... cô từ bỏ đi." 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận