Có bánh bích quy, hoa quả sấy nhập khẩu từ nước ngoài, cũng có những món ăn vặt rất gần gũi đời thường.
Hết thùng giấy này đến thùng giấy khác, đủ các chủng loại, loại nào cũng có.
Đây mới là Cố Gia Huy, người luôn biết bản thân cô muốn cái gì.
Cô mới không hiếm lạ hoa tươi rực rỡ, cô thực ra cũng chỉ là một người thích ăn vặt mà thôi.
“Ôi”
Hứa Minh Tâm che miệng ngạc nhiên không nói nên lời.
Trong nhà ăn xếp khoảng hơn hai mươi thùng giấy, bên trong còn không tìm ra được bất kỳ món đồ nào bị trùng lặp, tìm được nhiều thứ như vậy chắc hẳn phải tốn rất nhiều thời gian đi?
. “Em thích chứ?”
“Thích ạ! Vẫn là anh hiểu rõ em nhất.”
“Đương nhiên rồi, đợi lát rồi xem, em ăn sáng trước đi.”
Hứa Minh Tâm bị kéo sang một bên rồi bị ép phải ăn bữa sáng. Anh chuẩn bị thịt xông khói, trứng gà, một bát cháo xương hầm nóng hôi hổi cùng một cốc sữa bò.
Cô nhận ra ánh mắt buồn bã của Châu Vũ, cũng biết rằng cô ấy vẫn còn đắm mình trong đau khổ nên liên nói: “Lần sao anh có thể khiêm tốn chút hay không hả, không biết show ân ái thế này chết nhanh lắm không? Dương Việt xảy ra chuyện đến giờ còn chưa có kết quả, Châu Vũ còn đang buồn lòng đấy.”
“Có phải phái nữ đều dễ dàng tin tưởng phái nam như vậy hay không?”
Anh đưa tay lau vệt sữa bên khóe miệng cô, dịu dàng nói.
“Sao lại nói vậy chứ?”
“Theo như anh biết thì Dương Việt cũng chưa xuất hiện được bao lâu, mà cô nhóc đó đã thầm thương trộm nhớ anh ta, cô nhóc không sợ anh ta là một tến lừa đảo hay sao?”
“Nếu như Dương Việt là một tên lừa đảo thì cậu ấy quả thực là một tên lừa đảo vô cùng đẳng cấp, chỉ như vậy cậu ấy mới có thể bộc lộ tình cảm chân thật, khống chế cảm xúc tự nhiên, đùa bốn chân tình của người khác như vậy. Em lại mong rằng cậu ấy và Châu Vũ giống như chúng ta trước kia, có thể ở bên nhau.”
“Chỉ là hiện giờ nói gì cũng vô dụng, dù sao thì giờ Dương Việt sống chết còn chưa rõ, nên có vài việc không cần tỏ rõ lòng mình, đã để lỡ nhau thì cũng để lỡ rồi, chẳng còn cách nào khác.”
. 0ô vừa khuấy sữa bò vừa bất đắc dĩ nói.
Trên đời này vẫn luôn có nhiều chuyện vô thường đến vậy.
“Bỏ lỡ nhau chưa chắc đã là chuyện xấu, chuyện gì cũng có hai mặt của nó.
Sáng nay anh còn có một cuộc họp nên sẽ đến gặp em muộn chút nhé.”
“Tối nay em đến tìm anh rồi cùng nhau về nhà, đồ của Cố Hy hình như là rơi lại đấy rồi.”
“Được, tối anh đến đón em, em đừng có chạy lung tung đấy.”
Hứa Minh Tâm khẽ gật đầu, cô không rõ những thói quen ở văn phòng của Cố Gia Huy, nhưng lại hiểu rất rõ những thói quen ở nhà của anh.
Có phải là cùng một người hay không, cô có thể phân biệt được.
Cho dù người đó có giả vờ giỏi đến đâu chăng nữa thì cũng không thể học hết các thói quen sinh hoạt của một người đúng chứ?
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, không ngờ lại nhận được tin tức của Dương Việt, đã tìm thấy Dương Việt rồi nhưng hiện giờ cậu ta đã trở thành người thực vật, vân hôn mê chưa tỉnh.
Lúc tìm được cậu ta, cậu ta đang ở trong một nhà kho bỏ hoang, cả người toàn là vết thương, cậu ta đã bị hủy dung, khuôn mặt đã hoàn toàn thay đổi., Bác sĩ nói nếu cậu ta có thể tỉnh lại thì tuyệt đối là một kỳ tích.