"Chỉ có mọi người nhìn thấy nhà họ Ngôn coi trọng cô ấy, thì mới nhún nhường cô ấy ba phần, cũng không dám tùy tiện tính toán lên cô ấy nữa. Một mình tôi thì không bảo vệ chu toàn cho cô ấy được, thế nên tôi liền xin người giúp tôi."
"Cái này tất nhiên là dễ bàn, nhưng mà... tôi muốn đưa ra một yêu cầu."
Ngôn Dương nghiêm mặt nói.
"Mời anh Ngôn nói, chỉ cần không quá đáng, tôi sẽ đồng ý hết."
"Cậu và tôi liên thủ, trở thành thành lũy không thể rung chuyển nhất Kinh Đô này. Tôi muốn người ta nhắc đến nhà họ Ngôn tôi, liền nghe tiếng đã sợ mất mật, không dám tới đụng chạm. Một mình tôi thì không thể trở thành bá chủ của Kinh Đô, nhưng nếu cùng làm với cậu thì có thể rồi.
"Nhưng mà... vẫn còn một nhà họ Cố, anh cả tôi không phải đèn đã cạn dầu." Cổ Gia Huy rất ngạc nhiên về những lời này của Ngôn Dương, ông ta không giống như người có dã tâm, nếu mà có thật, thì những năm này cũng sẽ không trôi qua như thế.
Anh rất khâm phục Ngôn Dương, trầm mê vào mỹ sắc, nghe lời vợ, còn có thể xử lý nhà họ Ngôn thành thế này, thậm chí còn khiến cho Cố Gia Bảo khen không dứt miệng.
Có thể thấy được người này xuất sắc cỡ nào, chỉ sợ... tài năng còn muốn trên cả anh.
Ngôn Dương vẫn toàn chưa bày ra toàn bộ thực lực của mình. "Cậu và tôi liên thủy, còn sợ anh cả cậu chắc? Tôi biết giữa cậu và anh cả cậu từng có một chuyện, nếu cậu muốn bản thân bình an, VỢ của cậu bình an, thì nhất định phải người trên người. Cổ Trác Đông là chướng ngại vật, có thể trừ bỏ, đến lúc đó cậu lại tiếp quản gia nghiệp nhà họ Cố, không cần phải giúp đỡ tôi cái gì, tôi chỉ có một yêu
cầu."
"Lúc tôi cần cậu giúp đỡ, cậu nhất định phải dốc toàn lực giúp đỡ tôi!"
"Sau khi chuyện thành công, cậu bảo tôi chắp tay dâng nhà họ Ngôn cho cậu, cũng không vấn đề gì, cậu chỉ cần đồng ý với tôi một việc!"
Ngôn Dương nhấn mạnh từng chữ, cả người đều trở nên bí hiểm.
Ông ta nói với giọng trầm thấp khàn khàn, ánh mắt thần bí khó hiểu.
Trong cơ thể ông ta như có một con thú bị nhốt, cuối cùng đã tìm được cửa phát tiết, lao ra ngoài.
Cố Gia Huy biết, cho dù lúc này anh truy hỏi, chắc chắn Ngôn Dương sẽ không nói đó là việc gì.
Chỉ là... rốt cuộc là ai, có thể làm cho ông ta trả cái giá đắt như thế, cho dù là bỏ ra cả nhà họ Ngôn?
Ngôn Dương điên rồi sao?
Cố Gia Huy nhíu chặt chân mày, rơi vào phân vân, đây khẳng định là một vụ đánh cược lớn.
Chỉ là vụ đánh cược này, buôn một lãi mười, nhưng mà anh vẫn phải suy xét về sự mạo hiểm trong đó. "Chú em Cố, cậu không phải lo là tôi giả dối, tôi thật lòng muốn giúp cậu. Mấy năm nay tôi vẫn luôn tìm người hợp tác, nhưng lại chưa tìm được người có thể giúp được tôi. Mãi đến khi cậu xuất hiện, năng lực của cậu không yếu hơn tôi, nhìn thì như chỉ có một tập đoàn JC, nhưng lại vẫn có nhà họ Ôn ở nước Y xa xôi giúp đỡ cậu.
Cậu có tài nguyên nước ngoài phong phú, chẳng bao lâu nữa nhà họ Ôn cũng lấy được hợp đồng của Medici."
"Cậu là một lưỡi dao sắc bén, tôi chỉ muốn lèo lái cậu trong một lúc, giúp tôi một việc. Đợi kết thúc sự việc, cầu trở cầu đường trở về đường, cái phải đưa cho cậu, tôi sẽ không đưa thiểu."
Cố Gia Huy nghe vậy thì hơi kinh hãi, Ngôn Dương đúng là một lão hồ ly, thế mà lại tìm tòi được ngọn nguồn về anh kỹ đến thế.
Ngày thường, người ngoài chỉ biết ông ta là một thê nô, vì lời nói của Thẩm Tuệ đấu đá bừa bãi.
Nhưng lại không ngờ, Ngôn Dương lại cũng có lúc dã tính điên cuồng như này.
"Được."
Cố Gia Huy không do dự nữa, nếu đã muốn cược thì hẳn là nên đánh cược một cách sảng khoái.
Ngôn Dương nghe vậy thì thở phào một hơi.