Anh đi lên lầu, anh thấy Hứa Minh Tâm đã làm ổ trên sô pha và ngủ rồi. Thế là anh cố bước đi nhẹ nhàng, sợ đánh thức cô gái đang trong mộng.
Hứa Minh Tâm ngủ say lắm, nhưng anh vừa ngồi xuống, cô liền cảm giác được luôn, cô mơ hồ mở mắt ra.
"Anh về rồi à?"
"Ừ, làm xong bài tập chưa?"
"Làm xong rồi, anh có thể kiểm tra!"
"Được."
"Bụng tôi đau, anh xoa xoa giúp tôi, máu tụ vẫn chưa tan..."
Cô bắt lấy bàn tay của anh rồi để lên bụng mình, bụng của cô mềm mềm, sờ vào còn có chút thịt.
Anh một tay cầm bài tập, kiểm tra kỹ càng, một tay chậm rãi xoa bụng cho cô.
Ý thức của Hứa Minh Tâm lại bắt đầu mơ mơ màng màng, nhìn dáng vẻ này thì là lại sắp ngủ rồi.
"Hứa Minh Tâm."
Cô nghe thấy anh gọi cô, cô dùng giọng mũi đáp lại một chút.
"Đúng hết rồi, thưởng cho em này."
Nói xong, người đàn ông cúi người, nhẹ nhàng ấn một cái hôn lên trán cô.
Nụ hôn này rất ngắn, nhưng lại nhiều tình.
Hứa Minh Tâm cảm nhận được, cô không kìm được nở nụ cười, cô nói: "Lần sau... vẫn muốn."
IR PIE
Hứa Minh Tâm đã ở nhà tĩnh dưỡng bồi bổ nhiều ngày, trường học cũng bắt đầu thi rồi.
Viện trưởng còn khuyên cô, hay là năm sau lại thi lại, cô chẳng thèm ngó tới.
Có người thầy giỏi như thế này, lần thi này chắc chắn sẽ dễ dàng, đầu cần năm sau thi lại đâu?
Thời gian thi, Cổ Gia Huy liền giống như phụ huynh vậy, anh thu dọn ba lô cho Hứa Minh Tâm.
Dụng cụ học tập phải chuẩn bị cũng không ít, thậm chí anh sợ cô đói ngất xỉu, anh còn nhét hai miếng bánh vào trong ba lô cho cô.
Hứa Minh Tâm phấn khởi đi thi, sau khi trở về Cố Gia Huy hỏi cô thi thế nào.
"Tự tôi cảm thấy rất tốt, đạt yêu cầu chỉ là vấn đề nhỏ!"
Hứa Minh Tâm đắc ý nói.
"Vậy cũng không nhìn xem thầy của em là ai" Cổ Gia Huy không kìm được mỉm cười nói.
"Thầy siêu siêu!"
Hứa Minh Tâm ôm Cố Gia Huy, cô không kìm được mua một cái.
Cổ Gia Huy cưng chiều nhìn cô, ánh mắt dịu dàng lắm.
Thời gian nghỉ đông lại rất ung dung tự tại, hôm nay Cố Gia Huy xử lý xong việc từ sớm, anh muốn về nhà sớm một chút để ở bên Hứa Minh Tâm.
Anh đã đặc biệt gọi điện cho chú An, anh muốn biết cô nhóc này ở nhà có ngoan có nghe lời không.
Mặc dù vết thương trên người đã tốt hơn nhiều, nhưng anh vẫn sợ chấn động não đó để lại di chứng, anh sợ cô bước vào sa sút trí tuệ do tuổi già sớm.
Chú An nhận được điện thoại, ông ấy bảo Hứa Minh Tâm đã đến trường rồi.
Nói gì mà hôm nay có kết quả thi cuối kỳ, Hứa Minh Tâm đi một chuyến đến ký túc trường lấy ít đồ.
Cổ Gia Huy nghe thấy vậy thì khẽ nhíu mày.
Thành tích cuối kỳ đã có rồi, khoảng thời gian này anh đã giúp cô bù lại kiến thức môn chuyên ngành và số học, thầy giỏi ra trò giỏi, người thầy là anh đây dạy giỏi như vậy, theo lý thuyết thì cô học trò này cũng sẽ cho thầy nở mày nở mặt nhỉ.
"Khương Tuấn, chuẩn bị xe, đi đến đại học Kinh Đô"
Trên đường đi, trong xe...
Cố Gia Huy rơi vào trầm tư, anh hỏi: "Khương Tuấn, kỳ thi lần này chắc Minh Tâm làm không tệ, tôi nên thưởng gì cho cô ấy nhỉ?"
"Cô Hứa chỉ thích ăn, chi bằng dẫn cô ấy đi ăn một bữa to?"