Lần đầu của cô quý giá như thế, anh không muốn cứ thế này chiếm lấy cô, anh muốn cô cam tâm tình nguyện trao cho anh mới được.
Anh ngâm mình trong nước, não cơ hồ như đang thiếu dưỡng khí, cuối cùng đành ngậm ngùi ngước nhìn mình trong gương cười khổ: "Cố Gia Huy ơi Cố Gia Huy, mày trước giờ có phải là một đấng chính nhân quân tử gì đâu, bây giờ lại hành động cao thượng như vậy, xem ra mày điên thật rồi!"
"Xem ra... thật sự là điên rồi."
Nở một nụ cười gượng gạo, anh dần dần cảm thấy nhẹ nhõm hơn.
Cứ cho là bị điện cũng được, có gì không tốt đầu.
Thời gian cứ thế trôi qua, anh ở trong phòng tắm cả tiếng đồng hồ mới ra ngoài, sắc mặt cũng đã trở nên tự nhiên hơn rất nhiều.
Anh lấy khăn lau tóc, ngồi bên giường.
"Vừa rồi làm em sợ hả?"
Anh nhìn cô gái đang nằm yên lặng trên giường, nhẹ nhàng hỏi.
"Không, tôi có làm sao đâu, tinh thần của tôi tốt lắm. Ngược lại là anh đó, anh không sao chứ, nghe nói... hình như là rất khó chịu thì phải."
Cô cảm thấy cảnh tượng đó quả thực đáng xấu hổ.
Vừa rồi sao cô lại tốt bụng như vậy chứ, lao vào dâng hiến cho anh khi đầu óc anh còn không được tỉnh táo, không ngờ người ta lại không cảm kích chút nào.
"Cô Vợ khoả thân trước mặt chồng, nhưng người chồng thà ngâm mình trong nước lạnh cũng không động đến cô ta."
Nếu tiêu đề này mà viết báo, chắc chắn nó sẽ trở thành một chủ đề nóng hổi cho người ta bàn tán.
"Em đang lo lắng cho tôi sao?"
"Tôi... tôi chỉ là tự lo cho chính mình mà thôi."
Cô nhỏ giọng thì thào.
"Cái gì?" Anh hơi nhướn mày, nghe không rõ lời cô vừa nói.
"Không có gì, đi ngủ thôi, anh cũng vất vả cả ngày rồi, mau đi ngủ đi."
Cô xích người ra để chừa chỗ cho anh nằm.
Ngón tay út vô tình chạm vào cánh tay anh, da thịt vẫn còn rất nóng.
Anh nằm trên giường, không dám tùy ý cựa quậy, sợ chẳng may lại chạm vào người cô lại không khống chế được bản thân, cô luôn dễ dàng khơi dậy ngọn lửa dục vọng trong người anh.
Vì đã nói sẽ đợi cho đến khi cô 20 tuổi, thế nên thực sự bây giờ anh không thể đòi hỏi gì cả.
Đã xác định người trong lòng, đừng nói hai năm, cho dù là 10 năm hay 20 năm đi chăng nữa thì anh cũng sẽ đợi.
Đêm khuya, cô đã chìm vào giấc ngủ.
Cô cảm thấy hơi lạnh, theo bản năng muốn tìm một chỗ ấm áp để sưởi ấm.
Bây giờ cô giống hệt một con mèo nhỏ quyến rũ, rúc trong vòng tay anh, còn dụi dụi đầu vào ngực anh, trên môi còn phát ra âm thanh thì thầm rất dễ chịu.
Trong lòng anh lúc này không hề có một ý nghĩ xấu xa nào, anh cảm giác như lồng ngực trống trải của mình được lấp đầy, trái tim lạnh lẽo của anh cuối cùng cũng được nếm trải sự ấm áp sau một quãng thời gian dài.
Cô gái này đúng là có một ma lực thần kỳ nào đó khiến người ta... muốn chiếm hữu và tiêu diệt sâu sắc.
"Nha đầu, em là của tôi, khi nụ hoa của em nở rộ, nó chỉ có thể thuộc về tôi, rõ chưa?"
Anh thì thầm vào tai cô, giọng nói hết sức dịu dàng.
"Hừm... biết rồi."
Cô mơ