Cô không hề biết viên kim cương trên cổ này, tuy không lớn, nhưng cả thế giới chỉ có một viên, viên kim cương hồng nhạt độc nhất vô nhị, hơn nữa phẩm chất vô cùng tinh khiết, chất lượng rất cao.
Trên mỏ quặng chỉ có một ít này thôi, cộng thêm cắt mài nữa, cho nên mới nhỏ.
Nếu anh mà mua viên kim cương to như trứng chim bồ câu, có khi viên đó cũng không đắt bằng cái trên cổ cô đâu.
Thật ra, anh đã chuẩn bị xong nhẫn từ lâu rồi, nhưng mà anh vẫn chưa có lấy
ra.
Nếu cô đã có dũng khí bước ra bước đầu tiên, vậy thì anh cũng phải mau chóng khóa cô nhóc này lại.
Để tránh cô trưởng thành thêm hai năm nữa, nhìn thấy nhiều trai đẹp, cộng thêm mệt mỏi với khiếu thẩm mỹ của mình, thế thì tiêu rồi.
"Em đã cầm nhẫn của tôi rồi, đời này em chính là người của tôi. Mặc kệ
đây có bao nhiêu tiểu thịt tươi, thì cũng không liên quan tới em, em biết chưa?"
"Thì ra đây là cái bẫy! Anh muốn dùng cái này buộc tôi lại hả?"
"Buộc em là cái này."
Anh nắm tay cô rồi đặt lên lồng ngực của mình.
Cách chiếc áo, cô có thể cảm nhận được trái tim đang đập thình thịch.
Đây là trái tim của anh.
Hứa Minh Tâm nghe được lời nói phiến tình này, hai gò má đỏ bừng, cô muốn rút tay về, nhưng không rút được.
"Có thể... có thể khiêm tốn một chút không, ở đây có rất nhiều người ngoài á,
xấu hổ lắm!"
"Sợ gì, em là vị hôn thê của tôi, tôi cũng không có trộm vợ của người khác." Cố Gia Huy cười nhẹ nói: "Tối nay muộn quá rồi, tôi vốn định dẫn em đi gặp chị dâu nữa, nhưng xem ra bây giờ không được rồi. Em mau ngắm tôi nhiều vào, mấy ngày tới em không được nhìn thấy tôi nữa đâu."
"Vì sao? Anh phải về rồi à?"
"Tôi chưa về, tôi chờ em xong. Nhưng hai ngày này, những thứ mà em phải học rất là nhiều, tôi ở bên cạnh em, thì sẽ chỉ làm em phân tâm. Nếu em thể hiện tốt, hoàn thành mục tiêu vượt mức, tôi cũng sẽ tới tìm em vào buổi tối, sau đó dẫn em đi dạo xung quanh, thế nào."
"Sao gặp anh khó vậy, lại còn làm như khen thưởng nữa, thật là phạm quy."
"Vậy tôi không gặp em nữa."
"Thế thì anh cứ gặp tôi đi, tôi sẽ học tập chăm chỉ." Hứa Minh Tâm bất đắc dĩ
nói.
Người đàn ông nhà mình lại biến thành phúc lợi khi xong học bài, cô thật quá đáng thương.
Cô đi dạo một tiếng ở ngoài, tuyết rơi càng ngày càng to, trên mặt đất đã trải lên một tầng tuyết rồi.
Người dần ít đi, bọn họ cũng phải đi về rồi.
Anh đưa Hứa Minh Tâm về khách sạn, cô có hơi lưu luyến.
Lúc cô sắp đi vào cửa, cô không kìm được quay đầu lại nhìn về phía Cố Gia Huy đang ở bên đường, cô nói to: "Tôi thấy trên phim Hàn có nói rằng, nếu tỏ tình với người trong lòng vào ngày tuyết đầu mùa rơi, tỉ lệ thành công sẽ gấp rưỡi."
"Hình như tôi chưa bao giờ bày tỏ với anh, lúc nào cũng là anh nói những lời ngọt ngào. Anh bảo anh không khéo ăn nói, nhưng anh lại là người giỏi nói chuyện nhất. Tôi có nhiều lời muốn nói... nhưng vẫn luôn xấu hổ." "Vậy hôm nay tôi sẽ nói cho anh biết nhé, tôi thích anh! Tôi nghĩ, những lời tôi nói lúc trước, tôi đã làm được rồi, tôi sẽ khắc phục bản thân, không sợ anh. Trước khi anh chưa trở nên đẹp trai, tôi đã hoàn thành mục tiêu rồi, cho nên tôi nghĩ cái mà tôi yêu không phải vẻ bề ngoài này của anh, cũng không phải thân phận cao quý của anh, cái tôi yêu chính là
Cố Gia Huy."
"Cố Gia Huy, anh đừng thấy tôi nhỏ, nhưng tôi vẫn hiểu rất nhiều đó. Anh tốt với tôi, tôi cảm nhận được hết. Tôi cũng sẽ cố gắng gấp bội và đối xử tốt với anh!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!