Ông lão đang chuẩn bị tiến lên, không ngờ Hứa Minh Tâm lại giành trước một bước, đẩy cô ấy ra ngoài.
"Em đã nhìn thấy pháo hoa bao giờ chưa? Trước đó, chỗ này còn bắn pháo hoa nữa đó."
Giản lắc đầu.
Hứa Minh Tâm lập tức cảm thấy cô ấy rất đáng thương, một thứ bình thường như vậy mà cô ấy cũng chưa được xem.
Phỏng chừng là sức khỏe không tốt, cũng không thể đi ra ngoài, liền giống như ếch ngồi đáy giếng, bị giới hạn ở một địa phương nho nhỏ.
Nhưng thế giới rộng lớn thế này, chuyện vui chơi cũng nhiều thế này.
"Không sao, lần sau em mà tới, thì nói cho chị biết trước, chị có thể chuẩn bị pháo hoa cho em. Chỉ có điều, chị cũng không ở lại chỗ này được mấy ngày nữa, qua vài hôm nữa là chị phải về rồi."
[Chúng ta sẽ còn gặp nhau.]
Giản nắm lấy tay cô, chậm rãi viết.
Ông lão nhìn thấy cảnh này thì rất ngạc nhiên.
Ông ấy đã quá hiểu cô bé này, có lời gì cũng quen giấu trong lòng, ngoại trừ ông ấy và phụ nhân thường xuyên dùng ngôn ngữ tay giao tiếp với cô ấy ra. Những người khác, cô ấy đều sẽ không quá thân thiết.
Mà lần này, cô ấy lại nắm tay người mà mình mới gặp lần đầu, rồi viết chữ trong lòng bàn tay cô nữa.
Đây là chuyện chưa từng xảy ra.
Xem ra, Giản rất thích cô bé này, chí ít là không ghét.
"Nếu lần sau em mà tới, chị vẫn sẽ làm đồ ăn cho em, tay nghề của chị cũng được lắm đó nha."
Hứa Minh Tâm đặc biệt có tự tin vào bản thân.
Giản gật đầu.
Nhưng mà... thời gian trôi qua thật nhanh.
Một lúc sau, ông lão đã nhận được một cuộc điện thoại, là gia tộc bên kia giục rồi.
"Cô chủ, chúng ta phải về rồi."
Ông ấy đứng đằng sau cung kính nói.
Đôi mắt của Giản nhoáng cái trở nên ảm đạm, đôi mắt xanh kia cũng trở nên sâu thẳm.
Cô ấy lại phải quay về cái lồng giam kia nữa rồi.
Cô ấy nhìn ông lão với ánh mắt vô tội, rồi hỏi.
[Chú Dracula, lần sau cháu còn được ra ngoài nữa không?
[Bà chủ có lệnh, tôi không thể không nghe theo, chúng tôi cũng chỉ muốn tốt cho cô!]
Ông ấy cũng dùng ngôn ngữ tay giống vậy, Hứa Minh Tâm biết, chắc chắn là bọn họ không muốn để cho cô biết nội dung trò chuyện.
Cô cũng rất biết điều mà đi sang chỗ bên cạnh vẽ tuyết.
Giản hơi cụp mắt, hơi thở bị thương bao phủ lên cơ thể nhỏ xinh của cô ấy.
Cô ấy lưu luyến nhìn Hứa Minh Tâm, cô ấy rất thích người bạn này.
Cô ấy dùng ngôn ngữ tay nói: [Chú Dracula, cháu yêu thích cô ấy.]
Dracula vô cùng kinh ngạc, rất ít khi Giản nói hai chữ thích này.
Lúc mười tuổi, cô ấy bất ngờ chỉ vào ti vi trước mặt rồi nói.
[Cháu thích xem ti vi.]
Đó là lần đầu tiên cô bé nói chữ "thích" này.
Mà bây giờ, cô ấy đã nói lần thứ hai.
Cô ấy thích người bạn mới này.
Ánh mắt Dracula tràn ngập vẻ khiếp sợ, ông ấy do dự.
[Lão nô đồng ý với cô, tôi sẽ cố gắng bố trí lần gặp tiếp theo cho hai người, nhưng bây giờ có phải đi về với tôi trước đã, bà chủ giận rồi.]
[Được, tôi muốn chào tạm biệt cô ấy.]
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!