"Không có quan hệ gì!"
"Còn nói không có quan hệ gì, có người nhìn thấy các cậu ôm nhau ở cạnh hồ bán nguyệt, còn moa moa nữa!"
Hai người bạn cùng phòng ôm nhau, mô phỏng lại cảnh lúc đó, lúc thấy hai cô chạm môi, Hứa Minh Tâm nổi da gà.
"Cắt, cắt, đó chỉ là một sự hiểu nhầm, tớ và học trưởng trong sạch. Tớ có người trong lòng rồi, học trường là của các cậu!"
Bây giờ, Hứa Minh Tâm có thể ngẩng đầu ưỡn ngực, nói to ra.
"Cậu có người cậu thích rồi à? Có đẹp trai không? Có giàu không, lẽ nào còn tốt hơn học trưởng Ngôn Hải hả?"
"Không nói cho các cậu biết!"
Hứa Minh Tâm vội vàng cầm lấy quyển sách, bỏ chạy mất dạng.
Hứa Minh Tâm nghe giảng môn chuyên ngành tới tận trưa, đầu óc choáng váng, cô nghiêm trọng hoài nghi thầy giáo môn kinh tế học là một người hỏi đầu, chính là tính những bài toán này, dùng não quá độ nên hói đầu.
Tan học xong, lại bày ra một đống bài tập!
Hứa Minh Tâm rất là đau đầu.
Bạch Thư Hân đang bận, Cố Gia Huy thì ra nước ngoài, Ngôn Hải lại không thể tìm, để tránh làm người khác hiểu nhầm.
Tiêu rồi, chỉ còn đường chết.
Giữa trưa, cô còn không ăn cơm, một mình ở trong phòng học vắt hết óc làm bài tập.
Không ngờ đột nhiên điện thoại lại reo lên.
Là Cố Gia Huy ư?
Cô ngẩn người, nhanh chóng nghe máy.
Cô không dám nói lời nào, đối diện mở lời trước, anh nói: "Sao không ăn
cơm?"
"Sao anh biết?"
Hứa Minh Tâm hết sức ngạc nhiên, cô nhìn xung quanh, cô còn nghi ngờ liệu có phải Cố Gia Huy về rồi không.
"Không cần tìm, tôi chưa về."
"Anh... có phải anh lắp camera lên người tôi không vậy, sao anh biết vừa nãy tôi đang làm gì?"
"Đoán được."
"Ách..."
"Không biết làm đề à?"
"Đúng vậy, đại thần..." Hứa Minh Tâm nói với giọng đáng thương.
"Đi ăn cơm trước đi, lát nữa tôi gửi các bước giải toán qua cho em, còn cả đề mục tương tự nữa, em suy một ra ba là được."
"Thật sao? Cảm ơn đại thần, em đi ăn cơm luôn đây."
Hứa Minh Tâm hưng phấn, nhanh chóng thu dọn sách vở rồi đi ăn cơm.
Giờ này, canteen đã hết cơm rồi.
Cô mua một bát mỳ thịt bò giá mười tệ ở cổng, sau đó gửi ảnh cho Cố Gia Huy, còn gõ chữ nói: Tuy đồ ăn hữu cơ rất ngon, nhưng tôi thích ăn mỳ thịt bò hơn, lần sau anh về, tôi sẽ dẫn anh tới đây ăn.
"Ngoan, ăn cơm đi, tôi đang thả con giun trong bụng em đấy, em đang làm gì, nghĩ gì tôi đều biết hết, cho nên phải ngoan đấy."
Hứa Minh Tâm nhìn thấy tin nhắn này, trong lòng ấm áp.
Thực ra, Cố Gia Huy cũng thích cô đấy nhỉ, nếu không sao anh lại chiều cô như chiều trẻ con?
Đột nhiên cô cảm thấy, cho dù ở khoảng cách xa cũng không sao, bây giờ có được tính là yêu xa không nhỉ?
Sau khi cô ăn xong, Cố Gia Huy liềm gửi công thức giải toán tới.
Cô thật sự nghi ngờ Cố Gia Huy đang đặt tại mắt ngầm bên cạnh cô, nếu không thì sao lại căn thời gian chuẩn như vậy?
Thậm chí anh còn biết hôm nay thầy giáo đã ra đề bài gì!
Cô còn chưa nói cho anh biết, nhưng anh đã biết hết rồi.
Cô đối chiếu với công thức, một đám bộ, cuối cùng cũng giải ra.
Sau đó suy một ra ba, giải tiếp đề mục mà