Nguyễn Tri Hạ ngước mắt lên, thấy là mấy tên thanh niên lúc này cứ nhìn chằm chằm vào cô và La An An, cô liền bất giác nhíu mày: “Phiền các người tránh đường một chút.”
Giọng cô không cao cũng không thấp nhưng lại mang một vẻ lạnh lùng khó hiểu.
Gã thanh niên cao ráo cầm đầu ngăn Nguyễn Tri Hạ và La An An lại nhìn dáng vẻ ngây thơ, thuần khiết của cô chỉ thấy ngứa ngáy trong lòng.
Anh ta nói với vẻ xấu xa: “Em gái, đừng đi vội, ở lại uống với bọn anh mấy ly.”
“Không rảnh.”
Nguyễn Tri Hạ trừng mắt với anh ta, sau đó đỡ La An An chuẩn bị đi vòng sang bên cạnh.
Nhưng cô bước sang chỗ nào gã thanh niên kia và đám bạn của anh ta liền chặn ở chỗ đó.
Nguyễn Tri Hạ không nhịn được nữa, hét lên với anh ta: “Anh có thể tránh ra không!”
Không nhìn thấy cô đang rất khó chịu à, còn mặt dày sán tới bắt chuyện, đúng là cạn lời.
“Em gái, hai em muốn đi đâu, để bọn anh đưa hai em đi.” Gã thanh niên đó vẫn không chịu từ bỏ, cứ quấn lấy Nguyễn Tri Hạ.
“Vị đại ca này, nếu anh cứ quấn lấy không chịu tránh đường, có tin là tôi sẽ gọi cảnh sát báo cáo việc anh quấy rối chúng tôi không?”
Nguyễn Tri Hạ thật sự ước mình là một người đàn ông mạnh mẽ, sau đó giáng một cái bạt tai tát gã đàn ông đáng ghét này bay lên đập bẹp dí trên tường, để anh ta không thể quấn lấy cô như một tên khốn kiếp mặt dày như này nữa.
“Ôi chao, rất có cá tính, anh đây thích!”
Gã thanh niên nghe Nguyễn Tri Hạ định báo cảnh sát, thay vì tỏ ra sợ hãi, anh ta còn trở nên ngang ngược hơn.
“Các anh em, anh chấm cô em này, cô còn lại thì các anh cứ tùy ý.”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!