"Vâng."
Tả quản gia thấy Tư Mộ Hàn đã uống sạch, chuyện đã hoàn thành ổn thỏa, ông ta cũng nên rời đi.
"Vậy thì không quấy rầy cậu chủ và mợ chủ nghỉ ngơi nữa."
Nói xong, Tả quản gia liền bưng chén không đi xuống lầu.
Tư Mộ Hàn cũng xoay xe lăn, đóng cửa lại, trở lại giường rồi nằm xuống.
Anh ôm Nguyễn Tri Hạ vào lòng, cùng chìm vào giấc ngủ.
Ngủ được một lúc, Tư Mộ Hàn bỗng cảm thấy có điều gì đó không ổn xảy ra với mình.
Cả người như bốc hỏa, nóng vô cùng.
Nhanh chóng mở mắt ra, Tư Mộ Hàn nhìn lên trần nhà, cảm nhận được sự kỳ lạ của chỗ nào đó. Anh thấp giọng mắng một tiếng:
"Shit!"
Có như thế nào Tư Mộ Hàn cũng không nghĩ ra ông nội nhà anh đã cho anh...!
Là bởi vì cảm thấy anh không được, cho nên muốn hạ cho anh chút liều mạnh, xem anh có dùng được nữa hay không ạ?
Trên đời này, sao lại có một ông nội không đáng tin cậy như vậy chứ?
Tư Mộ Hàn cảm thấy mình thực sự cạn lời.
Chết tiệt.
Ông nội tốt của anh đối với anh cũng tốt thật đấy, không biết đã thêm vào bao nhiêu dược liệu đại bổ nữa?
Đây là muốn giết chết anh à!
Tư Mộ Hàn cảm thấy mình rất có thể bị chính ông nội của mình bẫy chết.
Sự mềm mại thơm ngát trong vòng tay khiến anh càng cảm thấy khó chịu, như thể giây tiếp theo sẽ bùng nổ vậy.
Tay anh không kìm chế được vuốt ve khuôn mặt đang say ngủ của Nguyễn Tri Hạ, tham lam trên đó, lưu luyến vỗ về.
"Ha Ha..."
Giọng nói anh khàn khàn gọi tên của cô, giọng nói lưu luyến khiến tim người ta đập thình thịch.
Nguyễn Tri Hạ đang ngủ mê man, bỗng nhiên trên mặt truyền đến cảm giác ngứa ngáy, giống như có người đang sờ mình.
Cô không khỏi lim dim mở mắt ra.
Ngay lúc vừa mở mắt ra, bất chợt bắt gặp một đôi mắt đỏ rực giống như dã thú, Nguyễn Tri Hạ giật nảy mình.
Anh bị làm sao vậy?
Sao đôi mắt đỏ như vậy, cứ như bị ứ máu.
Cực kỳ giống như dã thú phát cuồng, kỳ dị rợn người.
Nguyễn Tri Hạ nhất thời có hơi run rẩy, hỏi: "Sao... sao vậy?"
"Hạ Hạ..."
Tư Mộ Hàn vừa vuốt ve hai má cô, vừa cúi đầu hôn cô.
Đối mặt với đôi môi đang hạ thấp của Tư Mộ Hàn, Nguyễn Tri Hạ giật mình sững sờ mất vài giây.
Sau đó.
Như thể nhận ra điều gì đó không ổn, cô đập mạnh tay vào lồng ngực Tư Mộ Hàn, hoảng sợ hỏi:
"Tư Mộ Hàn, anh bị sao vậy?"
Nhìn thấy sắc đỏ tươi khác thường trong mắt Tư Mộ Hàn, trong lòng Nguyễn Tri Hạ loáng thoảng cảm thấy có chút bất an.
Hầu hết lý trí của Tư Mộ Hàn đã bị dục vọng mài mòn, anh vươn tay nắm lấy hai tay cô, sau đó lật người đè cô xuống dưới người!
"Hạ Hạ, tôi nghĩ tôi cần cô."
Tư Mộ Hàn khó chịu vùi vào cổ cô, hơi thở của anh phả lên cổ cô, tỏa ra một tầng hơi nóng.
Thân thể Nguyễn Tri Hạ run lên, cô sợ hãi cắn môi, cảm giác người đàn ông đang đè lên người cô vô cùng không thích hợp.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!