Trong đầu anh hiện lên câu nói của cô, khoảng hai mươi năm trước.
Đã hai mươi năm...
Vậy, anh có nghe nhầm không ... hay là anh đã nhìn nhầm...
Tư Mộ Hàn khẽ mím môi mỏng, nhíu chặt đôi mày kiếm xinh đẹp.
Anh cụp mắt xuống, hỏi người phụ nữ nhỏ bé trong tay anh với giọng kỳ quái, nói: "Đó không phải là em sao?"
Đây có lẽ là khoảng thời gian xấu hổ nhất trong hai mươi sáu năm cuộc đời của Tư Mộ Hàn.
Nguyễn Tri Hạ choáng váng, cô giữ nguyên động tác đang lau nước mắt, sững sờ hỏi: "Cái gì là tôi?"
Sau đó cô có vẻ rất ngạc nhiên, mở to mắt, kinh ngạc nhìn Tư Mộ Hàn rồi nghi ngờ hỏi: "Không phải anh nghĩ người trong video là tôi đấy chứ?"
Tư Mộ Hàn lúng túng quay đầu đi.
Tai lại hơi đỏ.
Hành vi ngầm thừa nhận của Tư Mộ Hàn khiến Nguyễn Tri Hạ chết lặng.
Lúc nãy cô cảm thấy anh thật kỳ quặc, hóa ra là vì lý do này.
"Anh..." Cô tức đến mức không biết phải làm gì, im lặng thở dài giải thích: "Đó là mẹ tôi..."
Mắt Nguyễn Tri Hạ lại rơi vào video, nhìn thấy khuôn mặt có phần giống với cô, cô cảm thấy đau nhói một cách khó hiểu.
Ừm thật ra nếu cô không biết trước người này là mẹ mình thì có lẽ thoạt nhìn cũng tưởng là chính mình.
Cô thực sự giống với mẹ khi còn trẻ!
Chẳng trách Tư Mộ Hàn lại nhầm tưởng người trong video là cô.
Đây thực sự là một hiểu lầm đáng xấu hổ...
Khi cô nói rằng người trong video là mẹ cô, Tư Mộ Hàn cảm thấy nhẹ nhõm một cách khó hiểu.
Anh thực sự sợ rằng đó là cô.
Anh muốn xé xác tất cả những người đã chạm vào cô.
Anh sợ hãi ôm chặt lấy cô, gục đầu vào đầu cô: "Có chuyện gì vậy?"
Nguyễn Tri Hạ trực tiếp nằm trong vòng tay anh, có vẻ như điều này sẽ khiến cô cảm thấy ấm áp hơn một chút.
Cô dựa vào ngực Tư Mộ Hàn, nói với người đàn ông trước mặt có những gì Đinh Uyển Du đã nói với cô.
Cô không biết liệu anh có ghét bỏ cổ sau khi biết mọi chuyện hay không.
Nhưng cô cảm thấy rằng với tư cách là chồng cô, anh có quyền biết điều này.
"Video đã được xác thực chưa?"
Vẻ mặt của Tư Mộ Hàn có chút ngưng trọng, như thể anh không ngờ rằng chuyện như thế này sẽ xảy ra với cô mà anh không hề hay biết.
Lúc đó cô thấy khó chịu như thế nào chứ?
Nghĩ đến đây, Tư Mộ Hàn ôm chặt lấy cô, như muốn hòa cô vào trong cơ thể mình.
"Tôi đã gửi nó đi giám định, vẫn chưa có phản hồi.” Nguyễn Tri Hạ nhẹ nói.
Sau đó, cô nói: "Tôi khá chắc chắn rằng âm thanh đó là âm thanh gốc của mẹ, có thể đoạn video này là thật."
Cô ngước mắt lên hỏi Tư Mộ Hàn: "Anh có để ý không?"
Ý của cô là cô có thể thực sự là con gái của một tội phạm cưỡng dâm.
Anh có để ý về xuất thân của cô không?
"Em nghĩ sao?"
Tư Mộ Hàn rất muốn hung hăng hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô rồi chặn cô lại, xem cô còn dám nói nhảm không.
Anh có để ý không ư?
Ngay cả khi anh nghĩ người trong video là có, suy nghĩ đầu tiên của anh không phải là để tâm, mà là cảm thấy đau lòng.
Anh đã bị cô mê hoặc đến không còn lỗi thoát, cho dù cô có nhỏ bé đến đầu, cho dù xuất thân bần hàn đến đâu, cô vẫn là người phụ nữ của anh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!