Cứ thế lặp đi lặp lại, mãi cho đến khi nhiệt độ cơ thể của người phụ nữ giảm xuống khá nhiều rồi, anh mới dừng lại.
Quay lại phòng tắm, mặc thêm áo choàng tắm, ngồi lên xe lăn trở về.
Tuy rằng người trên giường đã hạ nhiệt, nhưng cô lại bị vây ở trong cơn ác mộng.
"Đừng mà..."
Cô ý thức không rõ, miệng cứ liên tục nói không ngừng: "Tôi không muốn đi đến tầng hầm đâu, ba ơi, cứu con với! Mẹ ơi, mẹ mau đến cứu con đi, con thật sự rất sợ hãi."
Tư Mộ Hàn nghe thấy lời nói ngắt quãng của người phụ nữ, mày kiểm nghi ngờ nhíu lại.
Tầng hầm gì?
Rốt cuộc là người nhà họ Nguyễn đã làm gì cô rồi?
Tuy nói trong lòng có chút hoài nghi, nhưng Tư Mộ Hàn cũng không muốn điều tra đến cùng.
Cô đã từng trải qua cái gì, anh không muốn biết.
Đối với anh mà nói, cô và những người khác, chẳng qua đều chỉ là người đi đường xa lạ mà thôi.
Anh sẽ không nhận từ với cô nữa.
Còn về tại sao lại mang cô mang về, lại vì sao lại tốn công hạ nhiệt độ cho cô, Tư Mộ Hàn làm tất cả những chuyện này đều là vì nụ hôn thương tiếc tối hôm qua của cô mà thôi.
Đúng vậy, sở dĩ anh làm những điều này, đều là bởi vì nụ hôn kia.
Nụ hôn kia khiến cho anh động lòng trắc ẩn với cô.
Chỉ thế mà thôi.
Đợi thương thế của cô lành lại, anh liền để cô lăn ra ngoài!
Dường như để chứng minh mình không hề để ý đến người phụ nữ này chút nào, Tư Mộ Hàn chuyển động xe lăn đi ra ngoài.
Mà ngay khi anh xoay người, tiếng thét chói tai của người phụ nữ trên giường bỗng nhiên vang lên.
"Đừng mà..."
Cả người vốn đã sốt cao, giờ đây lại đổ mồ hôi lạnh.
Cô như phát điên, cứ liên tục thét chói tai.
"Đừng dùng kim đâm tôi mà, đừng đâm tôi mà..."
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!