Dù sao nhà họ Tư cô ấy có gia nghiệp lớn, còn có thể để một người đi chết hay sao?
Tư Mộ Phi một lòng suy nghĩ cho em họ, nào biết rằng em họ mình lại tính kế triệt để mình.
Tư Mộ Phi đi rồi, Quan Diêm nhìn cậu chủ nhà mình nói: "Cậu chủ, cậu tính kế cô hại như vậy, chờ cô ấy lấy lại tinh thần, không chừng sẽ nóng nảy mà đánh cậu đó."
Trong đôi mắt thâm thúy của Tư Mộ Hàn là một mảnh khó lường, anh chỉ cười: "Thì đã sao?"
Quan Diêm bất đắc dĩ lắc đầu, nếu ngày nào đó cô hai biết cậu chủ tính kế mình, còn không biết sẽ náo loạn thành thế nào nữa.
Trong biệt thự tư nhân của Tư Mộ Phi.
Bà Hoa lạnh lùng ngồi trên ghế sofa, nhìn con gái mình, trên gương mặt trang điểm dày chỉ có bất mãn và chỉ trích.
"Phi Phi, con xem chuyện tốt mà còn làm đi!"
Tư Mộ Phi ngồi ở bên khác, trên gương mặt xinh đẹp lạnh lùng, không có chút chột dạ nào, cô ấy hỏi: "Con làm sao?"
"Con làm sao à?"
Bà Hoa tức đến sắc mặt xanh mét: "Tư Tấn Trung có làm gì thì cũng là ba con, sao con có thể thông đồng với người ngoài hại ông ấy chứ!"
Tư Mộ Phi cười khẩy: “Người ngoài? Mẹ, không biết cái mẹ gọi là người ngoài là ai vậy?"
Bá Hoa nói: "Đương nhiên là Tư Mộ Hàn! Có phải chuyện chân nó chữa khỏi, con cũng biết không?"
Tư Mộ Phi lấy quả táo trên bàn, cắn rồm rộp một miếng, nói: “Biết thì sao? Không biết thì thế nào?"
Cô ấy không rõ, ba xuống đài, không phải mẹ cô ấy nên vui sao?
"Phi Phi ơi là Phi Phi, con hồ đồ quá! Ba con có hư hỏng đến đâu thì ông ấy cũng sẽ đứng về phía con.
Nhưng con lại vì Tư Mộ Hàn, làm nhiều như vậy, kết quả là Để Tư thành của nó, mấy năm qua không phải con làm thuê cho người khác sao?”
Bà Hoa chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói.
Tư Mộ Phi đang ăn táo, nhìn chằm chằm mẹ mình, không còn gì để nói:
"Con nói này mẹ! Mẹ nghĩ nhiều rồi. Em ba vốn không thèm Đế Tư.
Nếu nó muốn, mẹ cảm thấy sau khi nó tỉnh lại, sẽ không nhân cơ hội cướp Để Tư đi sao?"
Em cô có bản lĩnh thế nào, cô còn không biết à?
Từ trước đến nay em ba không thích kế thừa gia nghiệp.
Nhưng người ba ma quỷ của cô không tin, cứ muốn đối nghịch với anh.
Lại dám dung túng cho đứa con riêng vô dụng của ông ta đi khiêu khích em ba, đây không phải là tự chọc họa sao?
Hiện giờ Tư Mộ Thành tự mua dây buộc mình, ba cô cũng tự làm tự chịu, trách ai được chứ?
"Nói thì nói vậy. Nhưng hiện tại không phải chân nó tốt rồi sao? Ai biết mấy lão công thần nhà họ Tư có nhân cơ hội đẩy nó lên nắm quyền hay không?"
Bà Hoa thật sự đau lòng cho con gái mình.
Tuổi còn nhỏ đã phải chống đỡ cả gia nghiệp, hiện giờ dựa vào cái gì mà để người khác không công được lợi chứ.
Nếu Tư Mộ Hàn tiếp quản Đế Tư, bà là người đầu tiên không phục!
"Được rồi mẹ. Em ba đã nói, nó không cần Đế Tư, giao do con xử lý, mẹ có thể yên tâm được chưa?"
Tư Mộ Phi biết mẹ già nhà mình đang nghĩ gì.
Trên thực tế, Đế Tư là do một tay ông nội sáng lập.
Mặc kệ là cô ấy quản lý hay lại là lão Tam quản lý, mục đích của bọn họ là sẽ phát triển Để Tư một cách vững mạnh.
Cho nên hà tất phải để ý một chức vị như thế.
"Phi Phi à. Đừng trách mẹ nói Tư Mộ Hàn như vậy. Con cũng biết, ông nội con lúc trước thiên vị Tư Mộ Hàn bao nhiêu, ba con lại có con riêng, không mặn mà gì với đứa con gái là con.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!