Nguyễn Tri Hạ xấu hổ liếc anh rồi đi ra khỏi phòng làm việc,
Vừa lúc đi lướt qua Tư Tấn Trạch đang đi lên.
Nguyễn Tri Hạ cười gật đầu với Tư Tấn Trạch, xem như là chào hỏi.
Tư Tấn Trạch không có tình cảm gì với cô con dâu này của mình, chỉ cảm thấy dáng vẻ coi như còn tạm được.
Người cũng rất lễ phép.
Ông ta cũng gật đầu đáp lễ xong thì đi vào phòng làm việc.
Tư Mộ Hàn nhìn Tư Tấn Trạch đi tới, đáy mắt không có chút tình cảm nào, giọng nói càng lạnh đến dọa người: “Chuyện gì?"
"Ba muốn xin con cứu Gia Lạc."
Tư Tấn Trạch không quanh co lòng vòng, mà nói thẳng.
"Ô..." Tư Mộ Hàn bỗng chốc nở nụ cười: “Dựa vào đầu mà tôi phải cứu con trai ông?"
Tư Tấn Trạch nhíu mày nói: "Nó là em con."
"Em tôi?" Tư Mộ Hàn cảm thấy thật buồn cười: “Ông và mẹ tôi chỉ sinh ra tôi, tôi lấy đầu ra em trai?"
"Mộ Hàn, ba biết con hận ba, nhưng ba cầu xin con, cứu lấy em con được không, nó còn nhỏ như vậy."
Tư Tấn Trạch biết Tư Mộ Hàn hận mình.
Nhưng ông ta đâu có làm sai điều gì?
Chuyện duy nhất làm sai chính là những năm gần đây, ông ta không làm hết chức trách của một người làm cha.
"Nếu ông đến vì nói cái này, vậy thì ông có thể đi rồi."
Tư Mộ Hàn trực tiếp hạ lệnh đuổi khách: “Quan Diêm, tiễn ông ta đi!"
Quan Diêm lập tức tiến lên: “Ông chủ, mời!"
Tư Tấn Trạch theo bản năng hô: "Đợi đã. Ba còn có việc muốn nói."
Tư Mộ Hàn nhìn ông ta.
Tư Tấn Trạch sợ Tư Mộ Hàn sẽ lại đuổi mình đi nên lập tức nói: "Năm đó ba không phản bội mẹ con. Lúc ba và mẹ con mới bắt đầu, chỉ là hôn nhân hợp đồng, ba cho bà ấy một đứa bé, bà ấy trả tự do cho ba."
"Ba và dì Đinh còn mến nhau từ hồi học đại học, là ông nội con muốn chia rẽ bọn ta, ép ba cưới mẹ con."
“Người trong lòng mẹ con cũng không phải ba."
Tư Tấn Trạch nói: “Bị ép chia tay với cô gái mình yêu thương là một chuyện đau khổ cỡ nào chứ."
Tư Tấn Trạch suy bụng ta ra bụng người nói: "Hiện giờ con đã cưới vợ, thử hỏi nếu người phụ nữ con yêu thương rời xa con, con còn lòng nào ân ân ái ái với người phụ nữ khác, sống qua cả đời không?"
Tư Mộ Hàn không đáp lại, chỉ cười khẩy: “Vậy vì sao ông còn cùng mẹ tôi sinh ra tôi?"
Vấn đề này của Tư Tấn Trạch, cả đời này anh sẽ không để cho nó xảy ra.
Điều anh tức giận chính là ông ta không thích mẹ anh, thế vì sao còn cùng mẹ anh sinh ra anh?
"Ông nội ép ba sinh người thừa kế. Ba có thể làm gì chứ? Ba chỉ có thể cung cấp kkkkkkkkk cho mẹ con, để bà ấy làm thụ tinh trong ống nghiệm."
Tư Tấn Trạch có vẻ rất tức.
Nghe xong lời Tư Tấn Trạch nói, Quan Diêm và Tư Mộ Hàn cũng ngẩn cả người.
Sau cùng Tư Mộ Hàn lấy lại tinh thần, không thể tin mà lặp lại một câu: "Ông vừa mới nói cái gì?"
"Ba vừa mới..."
Tư Tấn Trạch nghĩ đi nghĩ lại, sắc mặt lập tức thay đổi.
Ông ta theo bản năng phủ nhận nói: "Ba nói ba chỉ có thể sinh con với mẹ con."
Tư Mộ Hàn cực kỳ chắc chắn vừa rồi mình không nghe nhầm.
Người đàn ông này có nói đến thụ tinh ống nghiệm.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!