Nếu như cậu ta không hiểu sai ý lúc đầu của cậu chủ, hình như cậu chủ muốn anh xuống xe đón người phụ nữ kia?
Nhưng tại sao đột nhiên lại sửa lại chứ?
Nhưng sau khi Quan Diêm nhìn thấy bên người của Nguyễn Tri Hạ không biết từ khi nào có thêm một người đàn ông thì cậu ta lập tức hiểu ra.
Quan Diêm lập tức nói với tài xế: "Về Đế Uyển."
Con Maybach màu đen lập tức chạy đi, khi chạy qua chỗ Nguyễn Tri Hạ và người đàn ông kia, mơ hồ còn bắn nước văng khắp nơi.
Lạc Tuấn Thần che dù, che hết nước mưa cho hai người.
Trên người vốn không dính chút nước gì lại bỗng nhiên bị con Maybach chạy qua làm nước bắn tung tóe dính lên ống quần.
Anh ấy cúi đầu nhìn ống quần mình một chút, nhìn lại qua con Maybach đã sớm đi xa kia, mơ hồ cảm thấy có chút quen mắt, nhưng lại không nhớ rõ đã từng thấy ở đâu.
Anh ấy đưa ánh mắt nhìn lại Nguyễn Tri Hạ, nhìn thấy cơ thể đơn bạc của cô, mất hồn mất vía, làm cho người ta cảm thấy đau lòng.
"Hạ Hạ, em bị sao vậy?"
Anh ấy vội vàng khoác áo khoác của mình cho Nguyễn Tri Hạ, ôm lấy cô đi vào trong xe mình.
Nguyễn Tri Hạ như một đứa trẻ mất hồn, để mặc cho Lạc Tuấn Thần đưa cô vào xe.
Trong xe mở máy sưởi, khiến cho cơ thể lạnh như băng của cô có chút hơi ấm.
Ý thức của cô cũng dần tỉnh táo lại.
Nhìn thấy Lạc Tuấn Thần đang ngồi ở ghế lái, cô có chút ngạc nhiên: "Đàn anh, sao anh lại ở đây vậy?"
Lạc Tuấn Thần đưa cho cô một cái khăn mặt sạch sẽ, nói: "Anh nghe nói em có việc xin nghỉ nên muốn đi qua thăm em một chút, ai ngờ lại nhìn thấy em đang đi dưới mưa."
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!