Một đôi tình nhân tiến lại gần suối phun nhân tạo. Người nữ nhìn thấy ở cạnh suối phun, có một người đàn ông ở trần, tay ôm chặt lấy một người phụ nữ nhìn không rõ mặt, hai người không coi ai ra gì, cứ thế hôn nhau thắm thiết.
Cô gái cảm thấy tim mình đập nhanh tới sắp nổ tung, vô thức quay sang nhìn lén bạn trai. Nhưng chàng trai lại trưng ra vẻ mặt lạnh lùng, trông như bị ép đi hẹn hò với cô gái vậy. Cô ấy nhất thời buồn bực, cắn môi, sau đó lại tiếp tục quay đầu nhìn xem đôi tình lữ đang ôm hôn nhau nồng nhiệt kia.
Cô ấy cảm thấy đây mới gọi là tình lữ, đây mới là sự ngọt ngào mà một đôi tình nhân nên có.
Nghĩ tới mình đã theo đuổi bạn trai suốt một năm trời, vất vả lắm mới trở thành bạn gái của anh ta, nhưng anh ta lại chẳng có chút biểu hiện gì gọi là thích mình cả.
Đừng nói hôn cô ấy, ngay cả nắm bàn tay nhỏ bé của cô cũng không có...
Cô gái càng nghĩ càng thấy bực mình, quay sang bạn trai hừ lạnh một tiếng: "Phong Hướng Dương, chúng ta chia tay đi!"
Phong Hướng Dương trố mắt nhìn bạn gái của mình, khó hiểu hỏi: "Tại sao?"
Anh ta thật sự không rõ, người nói muốn làm bạn gái của anh ta là cô ấy, giờ muốn chia tay cũng là cô ấy. Con gái đều mâu thuẫn như vậy sao?
"Anh còn hỏi em tại sao ư?"
Cô gái tức tới nghiến răng nghiến lợi: “Anh thử nhìn lại xem mình đang trưng ra biểu cảm gì, anh thật sự không thích hẹn hò với em như vậy sao!"
Phong Hướng Dương nghiêng đầu, vẫn không hiểu gì cả.
Biểu cảm của anh ta làm sao? Không phải vẫn như ngày thường hả? Anh ta cũng đâu có không thích, nếu không thích, anh ta cần gì đồng ý ra ngoài với cô ấy?
Nên rốt cuộc anh ta sai ở đâu vậy?
Thấy vẻ mặt trơ trơ như đá của Phong Hướng Dương, cô gái tức tới mức giậm chân bình bịch.
Cô ấy chỉ tay về phía Nguyễn Tri Hạ và Tư Mộ Hàn vẫn đang ôm hôn thắm thiết ở phía xa, nhìn thẳng vào Phong Hướng Dương, giận dữ nói: "Anh thấy đôi tình nhân kia không? Người ta như vậy mới gọi là người yêu! Còn hai chúng ta như thế này thì tính cái gì chứ? Ngay cả tay của em anh cũng không thèm nắm lấy nữa!"
Phong Hướng Dương dõi theo hướng ngón tay của cô gái chỉ, không hiểu sao anh ta cảm thấy người đàn ông kia thật quen mắt, có hơi giống anh ba nhà anh ta.
Nhưng Phong Hướng Dương cho rằng chuyện này là ko thể nào, anh ba nhà anh ta trước giờ không gần nữ sắc, không có khả năng sẽ ôm hôn một người phụ nữ giữa đám đông như vậy đâu.
Nhưng mà...
Hôn môi là cái gì?
Chơi có vui không?
Thân là một sinh viên thuộc khối khoa học tự nhiên, Phong Hướng Dương tỏ vẻ, anh ta chỉ biết hack máy tính người ta, giao tiếp với phần mềm máy tính, còn với con gái, thú thật anh ta chẳng có khái niệm gì cả.
Từ nhỏ đến lớn, anh ta chưa từng hẹn hò với bất cứ người con gái nào.
Thế giới của anh ta ngoại trừ phần mềm điện tử ra chắc chỉ còn lại mỗi chuyện ngủ. Vậy nên lần đầu tiên quen bạn gái, anh ta hoàn toàn không biết phải làm gì.
Trước giờ đều là Lộ Nhất Nhất nói gì thì anh làm nấy. Giống như lần này, cô ấy nói muốn hẹn hò, thế là anh ta lập tức đi hẹn hò thôi.
Nhưng nói thật thì anh ta cũng không biết hẹn hò là làm gì, nên nãy giờ hai người cũng chỉ đi tới đi lui bên đường.
Anh ta cảm thấy hẹn hò thật là nhàm chán, bây giờ Lộ Nhất Nhất còn nói muốn chia tay với
anh ta bởi vì anh ta không hôn cô ấy như đôi tình nhân kia?
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!