Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây (Bản chuẩn) - Nguyễn Tri Hạ - Tư Mộ Hàn (FULL)

Mộc Tĩnh Tâm không thèm để tâm tới, ung dung nói: "Vậy sao? Vậy thì chúng ta cùng chờ xem." 

Đường Ngọc lập tức truy hỏi bà ta: "La An An đâu? Bà mau trả La An An lại cho tôi!" 

Những thứ nhận lại chỉ là tiếng tút tút tút truyền đến, hiền nhiên rồi, Mộc Tĩnh Tâm đã ngắt điện thoại. 

Tư Mộ Hàn không dám chậm trễ một phút nào. 

Anh lập tức xuất phát tới bến tàu gần đây. 

Vì không hỏi được tung tích La An An nên Đường Ngọc cũng phải đi theo. 

Thời điểm hai người tới bến tàu. 

Họ phát hiện trên bến tàu có một con tàu diện tích cũng không lớn lắm đậu ở đó, một chiếc tàu thủy bị vứt đi, không nhỏ mà cũng không lớn. 

Ước lượng khoảng bốn năm tầng. 

Tư Mộ Hàn và Đường Ngọc quay ra nhìn nhau. 

Sau đó lập tức tách ra hành động. 

Mỗi người tự đi tìm người phụ nữ của mình. 

Giờ phút này, bản thân Nguyễn Tri Hạ cũng không biết cô bị trói ở đâu. 

Cô chỉ biết rằng nơi này rất tối, vô cùng tối. 

Đến mức duỗi tay cũng không thể nhìn thấy năm ngón tay. 

Giữa lúc còn đang mơ hồ, cô nghe thấy tiếng tích tắc của bộ đếm thời gian. 

Cô không biết rõ âm thanh đó là gì nữa. 

Nhưng trực giác nói cho cô biết thứ âm thanh này cũng chẳng tốt lành gì. 

“Hạ Hạ..” 

Khi cô còn đang mơ hồ, cô dường như nghe thấy tiếng ai đó đang gọi mình. 

Nguyễn Tri Hạ vội đáp lại: "Tôi ở đây." 

Giọng cô vọng lại, văng vẳng bên tai, mỗi một chữ lại càng vang to hơn. 

Có điều, cô vẫn nghe thấy tiếng bước chân của ai đó. 

Có người đang đi về phía cô. 

“Hạ Hạ, cháu có trong đó không?" 

Mộc Quý Bạch đứng trước khoang cửa, nhìn bên trong chỉ toàn một màu đen sì, anh ta không biết liệu Nguyễn Tri Hạ có ở trong đó không. 

LN 

Nguyễn Tri Hạ nhận ra chủ nhân giọng nói chính là Mộc Quý Bạch, cô tự dựng ngẩn người một lúc, nhưng cuối cùng vẫn lên tiếng hỏi một câu. 

“Là cậu sao?" 

"Ha Ha." 

Mộc Quý Bạch thấy bên trong vọng lại tiếng nói của Nguyễn Tri Hạ thì vô cùng mừng rỡ, vội đẩy cửa chạy vào. 

Ánh sáng bất ngờ chiếu tới khiến Nguyễn Tri Hạ không chịu được nheo mắt lại, ở nơi phát ra ánh sáng, cô thấy Mộc Quý Bạch đang đứng trước luồng sáng đó. 

Trong khoảnh khắc này, cô tự dưng có cảm giác mình đang nhìn thấy một thiên sứ áo trắng. 

Khuôn mặt như tắm mình trong gió xuân ấy, lại thêm bộ âu phục màu trắng từ trên xuống dưới, thật sự rất giống một thiên sứ. 

Mộc Quý Bạch đẩy cửa ra, liếc mắt một cái đã thấy Nguyễn Tri Hạ đang bị trói trên cọc gỗ. 

Mà thứ khiến đôi đồng tử anh ta co rút lại chính là, trong lồng ngực Nguyễn Tri Hạ còn buộc bom hẹn giờ, mà lúc này đây, thời gian hiện trên quả bom đang đếm ngược. 

“Hạ Hạ!” 

Mộc Quý Bạch lập tức đi lên trước. 

Nhờ có ánh sáng từ ngoài chiếu vào, Nguyễn Tri Hạ cũng nhìn ra quả bom buộc trên người mình, một khắc đó, sắc mặt cô hoàn toàn thay đổi. 

Nhìn quả bom cột chặt trong lồng ngực mình, Nguyễn Tri Hạ theo bản năng quay sang nói với Mộc Quý Bạch: "Cậu à, cậu mau chạy đi!" 

Mộc Quý Bạch nhìn cô, mở miệng: "Hạ Hạ, cháu yên tâm, cậu sẽ cứu cháu ra 

ngoài." 

Nét mặt Nguyễn Tri Hạ dần chuyển sang sốt ruột: "Cậu, cậu mau chạy khỏi đây nhanh đi, đây là bom đấy." 

Cô không biết rốt cuộc dì muốn làm gì. 

Nhưng cô thật sự không muốn liên lụy đến bất cứ ai. 

“Hạ Hạ, cậu nói rồi, cậu sẽ cứu cháu ra khỏi đây!" 

Vẻ ngoài ôn nhu nho nhã của Mộc Quý Bạch bỗng thay đổi, thay vào đó là thái độ nhắc nhở Nguyễn Tri Hạ không được xía vào chuyện này. 

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận