Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây (Bản chuẩn) - Nguyễn Tri Hạ - Tư Mộ Hàn (FULL)

Nhưng khi nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ tích cực thảo luận với bác sĩ Tom về chuyện làm phẫu thuật, anh ta lại không kìm được lòng mà bắt đầu hy vọng xa vời. 

Mợ chủ vẫn còn cứng rắn chưa chịu từ bỏ, vậy thì anh ta dựa vào cái gì mà ra vẻ bị ai thương hại cậu chủ đầu chứ? 

“Bác sĩ Tom, tôi muốn hỏi một chút, nếu giờ tiến hành phẫu thuật thì cơ hội phẫu thuật thành công của chồng tôi là bao nhiêu?” 

Nguyễn Tri Hạ dùng vốn tiếng anh không mấy lưu loát của mình hỏi bác sĩ Tom một câu. 

Bác sĩ Tom nói: “Ba mươi phần trăm.” 

Mặc dù trong lòng đã có sự chuẩn bị từ trước, nhưng khi nghe bác sĩ Tom nói cơ hội thành công chỉ có ba mươi phần trăm, trái tim Nguyễn Tri Hạ vẫn không nhịn được mà run lên. 

Cô ra vẻ bình tĩnh hỏi: “Bác sĩ Tom, không có cách nào để tăng xác suất thành công của ca phẫu thuật lên sao?” 

Ba mươi phần trăm thật sự quá thấp. 

Bác sĩ Tom trầm mặc trong giây lát, sau đó, ông ấy từ từ mở miệng nói: “Cũng không phải là không có. Nếu là thầy của tôi - ông Bạch ra tay thì ít nhất tỷ lệ thành công sẽ lên tới sáu mươi phần trăm” 

Sáu mươi phần trăm! 

Con số này so với ba mươi phần trăm mà nói thì quả thực là quá nhiều! 

Nguyễn Tri Hạ vô cùng vui vẻ, vội nói: “Vậy bác sĩ Tom, thầy của ông hiện giờ đang ở đâu? Ông có thể mời ông ấy ra mặt không?” 

Bác sĩ Tom lắc lắc đầu nói: “Thầy nhà tôi đã mất tích nhiều năm nay rồi, không người nào biết thầy ấy đang ở đâu cả. Cũng có người nói, ông ấy đã đi về cõi tiên rồi”. 

Ngay tức khắc, Nguyễn Tri Hạ như từ thiên đường ngã xuống đáy vữ. 

Ngọn lửa hy vọng vừa mới bốc cháy trong cô, chớp mắt một cái đã biến thành tuyệt vọng. 

Lúc này, bác sĩ Tom bỗng nhiên nói: “Đúng rồi, tôi nhớ ra rồi, thầy của tôi còn có một đứa con trai, cậu ta cũng theo học ngành y, cậu ta là con trai nên chắc hẳn thừa kế được tư duy của thầy tôi, nếu có thể tìm được cậu ta thì chắc có lẽ sẽ tốt hơn tôi đó.” 

Nguyễn Tri Hạ nhìn bác sĩ Tom, niềm hy vọng vừa rồi cũng đã biến mất. 

Dù sao thì đến ông cụ Bạch là ai cô còn không biết, thì biết đi đầu tìm hậu duệ của ông ấy đây? 

“Mà cô Tư này, trước đó tôi đã từng nói với Mộ Hàn rồi, phải mau chóng làm phẫu thuật, càng kéo dài sẽ càng nguy hiểm. Lúc trước cậu ấy đã hôn mê một lần rồi, giờ lại xuất hiện thêm tình trạng không nghe thấy gì nữa. Điều này cho thấy cục máu đông trong đầu cậu ấy đã lớn dần lên, nếu lại rơi vào tình trạng hôn mê thêm lần nữa, thì thực sự có xoay chuyển trời đất cũng không tìm được cách gì nữa đâu.” 

Nghe xong mấy lời này của bác sĩ Tom, trái tim Nguyễn Tri Hạ lập tức thắt lại. 

Trước đó Tư Mộ Hàn đã từng hôn mê một lần rồi sao? 

Tại sao cô lại không biết chuyện này? 

Khóe môi Nguyễn Tri Hạ cong lên có phần giễu cợt. 

“Cô Tư, vậy cô định lựa chọn thế nào?” 

Bác sĩ Tom hỏi Nguyễn Tri Hạ. 

Trong khoảng thời gian ngắn, Nguyễn Tri Hạ đương nhiên chưa thể đưa ra quyết định ngay được. 

Cô chỉ nói để cô suy xét thêm chút đã, ngày mai cô sẽ trả lời ông ấy. 

Tiến bác sĩ Tom đi, Nguyễn Tri Hạ suy sụp ngồi trên ghế sô pha, nhìn màn đêm đen như mực ngoài cửa sổ, lòng cô tràn ngập ưu sầu. 

Biển người mênh mông, cô biết đi đâu tìm hậu duệ của ông cụ Bạch đó đây? 

Huống chi, thời gian không đợi người. 

Nhưng cô, thật sự muốn từ bỏ như vậy sao? 

Hai tròng mắt mê mang vô định của Nguyễn Tri Hạ chứa đầy nỗi buồn không cách nào có thể xóa bỏ. 

Mà lúc này, trong phòng. 

Tư Mộ Hàn nằm trên giường, con người trống rỗng mở to nhìn vào Vô định. 

Đúng vậy. 

Anh cũng không ngủ. 

Hơn nữa, thính lực của anh cũng đã khôi phục. 

Cho nên, những gì Nguyễn Tri Hạ và bác sĩ Tom vừa nói, anh đều nghe thấy được. 

Lúc nghe thấy bác sĩ Tom nói nếu để ông cụ Bạch đích thân ra tay, cơ hội phẫu thuật thành công của anh là sáu mươi phần trăm, trong lòng anh thật sự từng có chờ mong. 

Có điều, khi nghe thấy ông cụ Bạch có lẽ không còn trên cõi đời này, anh mới thật sự hiểu, thế nào gọi là cơ hội xa vời. 

Anh đã được định trước là không sống được bao lâu nữa sao? 

Nhưng anh thật sự thật sự không cam tâm. 

Anh còn muốn sống đến đầu bạc răng long với Hạ Hạ. 

Anh còn muốn cùng Hạ Hạ con cháu đầy đàn, rồi khi cả hai bạc đầu, anh vẫn có thể cùng cô ngồi trước cửa nhìn ngắm hoàng hôn. 

Từ cửa truyền đến động tĩnh, Tư Mộ Hàn vội nhắm mắt lại, tiếp tục giả bộ ngủ. 

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận