Cùng lúc đó, trong một căn phòng của trụ sở đồn cảnh sát.
Bởi vì sự hiện diện quý giá của một người nào đó, người trong phòng đều vô cùng sợ hãi, nơm nớp lo sợ.
Tư Mộ Hàn ngồi trên xe lăn, nhìn đội trưởng của một phân đội nhỏ trong đồn cảnh sát, ảnh mắt lạnh lẽo mà tàn nhẫn: "Tôi muốn dẫn Nguyễn Tri Hạ đi!"
"Cậu Hàn, cái này không đúng quy tắc mà." Đội trưởng của phân đội nhỏ đó toát mồ hôi lạnh, nói: "Cái cô Nguyễn Tri Hạ này đắc tội cô chủ của tập đoàn Phương thị, không có mệnh lệnh của cấp trên, chúng tôi không thể thả người.
"Quan Diêm!" Tư Mộ Hàn liếc mắt nhìn về phía Quan Diêm.
Quan Diêm lập tức hiểu rõ ý của Tư Mộ Hàn, ý anh là muốn cậu ta gọi điện thoại cho cục trưởng của đồn cảnh sát này.
Cậu ta lập tức lấy điện thoại ra, liên lạc với cục trưởng.
Sau khi điện thoại thông rồi thì Quan Diêm lập tức đưa điện thoại cho Tư Mộ Hàn.
Tư Mộ Hàn nhận lấy điện thoại, lạnh lùng nói: "Người của ông bắt người phụ nữ của tôi."
Bá đạo, ngạo mạn, hai từ này đã được Tư Mộ Hàn phát huy đến tột độ.
Từ xưa tới nay chưa từng có ai có thể ngồi xe lăn mà còn có thể trồng phách lối cuồng vọng như thế, nhưng Tư Mộ Hàn có thể.
Dù anh có ngồi trên xe lăn, nhưng trong hành vi cử chỉ đều vô hình lộ ra sự cao quý, lạnh lùng kiêu ngạo, không thể xâm phạm.
Anh tựa như bậc đế vương nắm giữ thiên hạ trong tay, anh muốn bạn sống thì bạn sẽ sống, anh muốn bạn chết thì bạn phải chết.
Cục trưởng nhận được điện thoại của Tư Mộ Hàn đã vô cùng kinh hoàng rồi, bây giờ nghe thấy anh nói như thế, suýt chút té trên mặt đất.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!