Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây (Bản chuẩn) - Nguyễn Tri Hạ - Tư Mộ Hàn (FULL)

Khi cửa phòng mổ đóng lại và đèn đỏ bật sáng, đó là dòng thời gian dài chờ đợi. 

Lúc này, ở nước Hoa Hạ cách xa hàng nghìn dặm. 

Hàng Châu. 

Trong một ngôi nhà u ám, một người đàn ông đứng quay lưng về phía một người phụ nữ. 

Mái tóc dài ngang lưng của người đàn ông rơi thẳng đứng như thác nước. 

Người phụ nữ đứng phía sau nhìn người đàn ông với vẻ mặt khó chịu, càng sợ hãi nói: "Chủ nhân, Tư Mộ Hàn đã điều tra ra tôi rồi, nếu ông không làm gì thì cậu ta sẽ sớm điều tra ra được ông thôi." 

Người đàn ông vẫn quay lưng về phía người phụ nữ đang nói chuyện, ông ta khẽ nhếch mép: "Cô hoảng gì chứ?" 

"Tư Mộ Hàn không thể tự bảo vệ mình, vậy cô cứ yên tâm mà nuôi dưỡng con trai của cô thật tốt. Tương lai, toàn bộ nhà họ Tư đều thuộc về nó." 

Người phụ nữ lộ vẻ mặt vui mừng: "Chủ nhân có ý gì?" 

"Được rồi, cô bớt tự loạn trận tuyến đi. Tư Mộ Hàn sẽ sớm biến mất khỏi thế giới này, cô phải tinh ranh chút cho tôi, đừng làm hỏng việc của tôi!" 

Người đàn ông nhàn nhã xoay người, trên mặt đeo một chiếc mặt nạ đầu lâu màu đen, rất hung dữ. 

"Vâng." 

Người phụ nữ lập tức cúi đầu, xoay người rời đi. 

Sau khi người phụ nữ đi khỏi. 

Người đàn ông chắp hai tay sau lưng, sải bước về phía một bức tường trong phòng. 

Ông ta đứng giữa bức tường, đưa tay ra ấn vào tường, không biết tay ông ta chạm vào thứ gì, bức tường xoay ngược với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Đứng ở giữa, hai bên trái phải có những cánh cửa ngăn cách có thể đi vào. 

Người đàn ông bước vào qua cánh cửa khe hở bên trái, bức tường tức khắc trở lại hình dạng ban đầu. 

Như thể mọi thứ vừa xảy ra chỉ là ảo ảnh. 

Người đàn ông bước xuống cầu thang dài đến một tầng hầm. 

Vào qua cửa tầng hầm. 

Đó là một cung điện lộng lẫy dưới lòng đất, rất hoành tráng và xa hoa. 

Cung điện khổng lồ trống trải và vắng vẻ, có phần giống như lăng tẩm của hoàng đế thời xa xưa. 

Mặc dù rực rỡ, nhưng không có dấu vết của sự sống. 

Đặc biệt là phía trên cung điện, trên một chiếc giường gỗ đàn hương rất lớn, có một người đang nằm đó. 

Một người phụ nữ với một khuôn mặt xinh đẹp. 

Người đàn ông chậm rãi đi đến bên giường, cúi người nhìn người phụ nữ đang ngủ trên đó, với khuôn mặt ngủ rất yên bình, trong mắt ông ta hiện lên vẻ dịu dàng. 

Ông ta âu yếm vuốt ve làn da mềm mượt trên khuôn mặt người phụ nữ: "Mạn Mạn, đã năm năm rồi, em tỉnh lại cũng đã năm năm rồi. Em định không bao giờ nói chuyện với anh nữa ư? Tại sao không mở mắt ra nhìn anh?" 

Sau khi người phụ nữ nằm trên giường nghe thấy lời nói của người đàn ông, mí mắt của bà ấy dường như động đậy, nhưng lại không di chuyển. 

Cũng không biết người đàn ông đã thấy hay là không nhìn thấy, ông ta cởi giày, lên giường, cởi bỏ mặt nạ đầu lâu trên mặt, vươn tay trở người phụ nữ trên giường ôm vào lòng. 

Ông ta vừa hôn lên khuôn mặt dịu dàng và xinh đẹp của bà ấy, vừa trìu mến nói: "Mạn Mạn, em có biết không? Chỉ cần em ở bên cạnh anh, anh có thể không cần bất cứ điều gì, không tranh bất cứ thứ gì. Nhưng Mạn Mạn, sự kiên nhẫn của anh, sắp bị em bào mòn hết rồi." 

"Rốt cuộc em muốn anh làm sao mới chịu mở mắt ra nhìn anh?" 

Người phụ nữ trong vòng tay người đàn ông luôn như một con rối không có linh hồn, dù người đàn ông có nói thế nào thì bà ấy cũng luôn nhắm mắt không đáp lại dù chỉ một chút. 

Nếu không có nhịp phập phồng trên ngực bà ấy, còn có thể nghĩ đó là một xác chết. 

Người đàn ông nhìn xuống thiên hạ trong vòng tay của mình, bà ấy vẫn còn trẻ và đẹp như vậy. 

Nhưng bà ấy không bao giờ cười với ông ta nữa. 

Bà ấy càng sẽ không nói với ông ta rằng: Anh Viêm, em yêu anh. 

Người đàn ông dường như thực sự không kiên nhẫn, ông ta nắm lấy chiếc cằm mịn màng của người phụ nữ, tàn nhẫn lại hung ác chạm lên bên tai người phụ nữ, vành tai và tóc mai chạm vào nhau như giữa những cặp tình nhân, thì thầm: 

"Mạn Mạn, nếu anh nói với em rằng con trai em sắp chết, em có sẵn lòng báo đáp anh không?"

Nhấn Mở Bình Luận