CHƯƠNG 735: ANH ẤY RỜI ĐI RỒI
“Nếu như lúc này cô vẫn cự tuyệt tôi, vậy thì tôi chỉ có thể giam lỏng cô ở đây thôi. Cô chọn một trong hai đi.” An Sâm biết mình không thể nói đạo lí với người phụ nữ trước mặt này được, chỉ có thể cứng rắn hơn.
“Được thôi.” Tiêu Mộc Diên cũng hơi ngại, nhưng vẫn tiếp nhận ý tốt của anh ta.
“Đúng rồi, trước kia không phải anh nói muốn để tôi giúp anh sao? Buổi tối tôi uống quá nhiều rượu rồi, cũng không biết là xảy ra chuyện gì… Cho nên tôi hình như cũng không giúp được gì cho anh cả, thật là ngại quá.”
“Không. Cô đã giúp đỡ tôi nhiều rồi, cho nên không cần tự trách mình, cho nên hiện giờ tôi đang cảm kích cô, muốn báo đáp cô.”
Trên mặt An Sâm lộ ra nụ cười hạnh phúc.
“Tôi giúp đỡ anh lúc nào?” Trong lòng Tiêu Mộc Diên kinh ngạc, chẳng lẽ lúc cô uống say ở đó đánh nguời lung tung rồi? Không đúng, cô không phải là là người dễ dàng say khướt như vậy.
“Bởi vì cô giúp tôi mắng chửi em trai của tôi rồi. Hiện giờ nó nhìn thấy mặt tôi đều rất khó chịu. Từ trước đến giờ tôi cũng chưa nhìn thấy một người phụ nữ nào có thể làm cho nó tức giận thành như vậy. Cô tuyệt đối là người đầu tiên.” Trên mặt An Sâm mang theo nụ cười nói.
Tiêu Mộc Diên ngược lại bĩu môi: “Chuyện này cũng được coi là đáng khen ngợi hay phê bình sao?”
“Cô cảm thấy như thế nào thì chính là như thế đó.”
Sau khi trải qua một lúc, Tiêu Mộc Diên lại nghĩ đến chuyện chính: “Tiếp theo là phải thực sự làm phiền anh rồi, anh mang tôi đi đến khách sạn đó đi.”
“Cô đã nói như vậy thì tôi chỉ có thể cung kính không bằng tuân mệnh.” Thật ra trong lòng anh ta rất mất mác, nhưng anh ta không thể biểu thị ra ngoài.
Bởi vì anh ta thật sự rất muốn đem người phụ nữ này để bên cạnh mình mãi mãi.
“Vậy thì không nên chậm trễ nữa, chúng ta lập tức đi thôi. Tôi sẽ rất cảm kích anh.” Bởi vì trừ chuyện này ra thì Tiêu Mộc Diên cũng không biết mình có thể nói những gì.
Cuối cùng bọn họ vẫn lên xe, vội vàng đi đến khách sạn kia.
Đợi sau khi xuống xe rồi thì Tiêu Mộc Diên chỉ muốn đi tìm Thịnh Trình Việt, cô nói: “Thật ra rất cảm ơn anh mấy ngày nay đã chăm sóc cho tôi, nhưng tôi thấy sau này chúng ta không cần phải gặp lại nữa, cho nên sau này chúng ta đừng gặp mặt nữa nha.”
Nói xong, Tiêu Mộc Diên cũng không cho An Sâm cơ hội trả lời thì trực tiếp rời đi.
Vốn dĩ An Sâm còn muốn mở miệng nói chuyện nhưng anh ta vừa mới mở to miệng thì thân ảnh của cô đã biến mất trước mặt mình rồi.
Có cần phải biến mất nhanh như vậy không? Chẳng lẽ cô thật sự không muốn nhìn thấy anh ta như vậy sao?
Hiện giờ trong lòng của Tiêu Mộc Diên toàn bộ đều là hình ảnh của Thịnh Trình Việt.
Cô đi với tốc độ nhanh nhất quay về căn phòng lúc đó bọn họ rời đi, đó là một căn phòng Tổng thống.
Lúc cô đang trên đường chạy nhanh tới, vốn là đang suy nghĩ làm sao mở cửa được, nhưng đến nơi thì thấy cửa đã mở rồi, chẳng lẽ ở bên trong xảy ra chuyện gì rồi sao?
Tiêu Mộc Diên trực tiếp thô lỗ đẩy cửa ra, sau đó cả nguời xông vào bên trong, sau khi cô đi vào thì lại phát hiện nhân viên của khách sạn đang ở bên trong thu dọn đồ.
Mà cô sau khi đi qua nhìn một cái thì thấy trong nhà vệ sinh toàn là máu, hơn nữa toàn bộ kính cũng đều vỡ, chẳng lẽ anh thật sự xảy ra chuyện gì rồi sao?
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi?” Trong lòng Tiêu Mộc Diên đang rất gấp gáp. Cô không nên rời khỏi Thịnh Trình Việt: “Mau nói tôi biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Thấy người nhân viên không mở miệng nói chuyện với mình, Tiêu Mộc Diên càng thêm gấp hơn: “Mau nói tôi biết, đã xảy ra chuyện gì?”
Tiêu Mộc Diên gấp đến độ hỏi lại mấy lần, người nhân viên đang thu dọn mảnh thủy tinh cũng có chút sợ hãi.
“Thật ra chúng tôi cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.”
“Vì sao lại có nhiều máu như vậy? Có phải là của khách ở trong phòng lưu lại không, anh ấy rốt cuộc bị làm sao vậy chứ?” Tiêu Mộc Diên cảm thấy cả người mình sắp điên mất rồi.
“Chúng tôi cũng không biết, lúc chúng tôi lên đây thì bên trong đã thành như vậy rồi.” Nhân viên bị bộ dạng của Tiêu Mộc Diên dọa sợ.
“Mau nói tôi biết khách trong căn phòng này đã đi đâu rồi?” Lúc này Tiêu Mộc Diên đã gấp đến độ giống như kiến bò trên chảo nóng rồi.
“Thịnh Trình Việt, anh nhất định không được xảy ra chuyện gì cho em, anh nếu như có chuyện gì thì cả đời này em sẽ không tha thứ cho anh, nếu như anh không còn nữa thì em làm sao đây? Các con của chúng ta làm sao đây?” Tiêu Mộc Diên nhìn thấy máu trên đất, cả trái tim gần như tan nát, bởi vì cô không ngờ chuyện lại thành ra như vậy.
Hiện tại cả người cô như tê liệt ngồi trên đất, không biết làm sao, dùng hai tay che kín cả khuôn mặt bắt đầu khóc thút thít. Cô không có cách nào tiếp nhận nỗi chuyện như thế này được.
Cảm xúc hiện giờ của cô rất kích động, cô trực tiếp lôi kéo người nhân viên mà liều mạng lắc lư thân thể của anh ta, giống như chỉ làm như vậy cô mới có thể tìm được đáp án trên người anh ta.
“Anh không thể nói cho tôi biết anh ấy ở đâu sao? Anh ấy có phải bị thương rất nặng không? Van cầu anh, nói cho tôi biết đi, tôi không thể không có anh ấy.”
Cũng trong lúc này, Tiêu Mộc Diên thiếu chút nữa đã dẫm lên mảnh thủy tinh ở trên đất, trong lúc mấu chốt cũng may có An Sâm xông vào đỡ lấy cô.
Tiêu Mộc Diên cho rằng là Thịnh Trình Việt, trong lòng một trận vui mừng, kết quả khi quay đầu lại nhìn thấy là An Sâm, trong lòng rơi vào thất vọng.
“Anh sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây?” Một lúc sau thì Tiêu Mộc Diên mới hoàn hồn lại.
“Bởi vì tôi rất lo lắng cho cô, cho nên tôi mới đi theo cô đến đây.” An Sâm đỡ thân thể của cô dậy, dùng ngữ khí nhàn nhạt mở miệng.
An Sâm đỡ Tiêu Mộc Diên ngồi xuống sô pha, rót cho cô một cốc nước ấm.
“Chuyện ở đây đã không cần anh lo nữa.” Sau khi Tiêu Mộc Diên nhận cốc nước thì lập tức mở miệng nói.
“Sao có thể không cần tôi chứ? Tôi sẽ giúp cô.” Nói xong, An Sâm quay người đến cạnh người nhân viên đang run lẩy bẩy nói: “Gọi quản lí khách sạn của các anh tới đây, tôi có chuyện muốn nói với anh ta.”
Sau khi nhân viên nghe thấy lời này thì trả lời một tiếng rồi lập tức vội vàng chạy đi ra ngoài.
“Anh tìm quản lí khách sạn làm gì?” Tiêu Mộc Diên không hiểu hỏi.
“Cô không phải muốn tìm Thịnh Trình Việt sao? Sau khi quản lí của khách sạn đến, nói không chừng có thể cho cô đáp án cô muốn rồi.” An Sâm tức giận nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!