"Biết hết rồi?" - Doãn Lập Thành đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Nhìn sang phía Lục Cảnh Nghi để chứng thực, điều không ngờ tới lại là nhận được cái gật đầu của Cảnh Nghi.
Doãn Lập Thành không ngờ được chuyện này, miệng khẽ thốt lên tiếng "Wow" thật lớn. Vuốt tóc mái đen óng ra phía sau, đường nét khuôn mặt rõ ràng, sau hồi lâu mới cất tiếng hỏi.
"Vu Hận biết chưa?"
"Hình như là chưa đâu." - Dương Lâm cười tươi, đáp.
"Chưa là tốt, chưa là tốt."
Tảng đá vừa đang lung lay chuẩn bị rơi xuống của Lập Thành lập tức đứng yên, thở phào nhẹ nhõm. Lát sau mới hướng về phía Lục Cảnh Nghi tiếp tục vấn đề vừa nãy.
"Tôi cũng sẽ giúp một tay. Như vậy đi, Dương Lâm phụ trách lập kế hoạch, chúng ta cũng cấp người. Cũng không biết cô gái kia đã có thể trốn thoát khỏi bọn kia hay chưa nên không thể trực tiếp kêu một đội quân của cậu đi rà soát được."
"Ừm." - Lục Cảnh Nghi gật đầu, đối với chuyện này, anh đương nhiên biết rõ.
Dương Lâm cũng gật đầu nhất trí, tuy nhiên vẫn là nói thêm vào.
"Tôi có thể giúp nhưng không thể kè kè sát với các cậu lần tìm người. Tôi còn phải tìm vợ và con nữa."
11 giờ đêm, ti vi lớn vẫn còn chưa tắt. Trong căn phòng tối đen, ánh sáng từ màn hình ti vi phát ra trở thành nguồn sáng duy nhất. Bên trong đang phát một bản tin với tiêu đề: "Tội phạm buôn bán trẻ em vượt ngục, hiện đang lẩn trốn ở thành phố Willow"
Ảnh chụp tên tội phạm kia hiện ra, bên mắt phải của tên kia có một vết sẹo dài ghê rợn, cùng với điệu cười khoe hàm răng ố vàng...
Căn phòng kia đột nhiên mở ra, ánh sáng từ ngoài hành lang hắt vào bên trong căn phòng tối om, làm người bên trong có thể nhìn rõ hình bóng người ở bên ngoài. Bước vào phòng là
một cô y tá, khuôn mặt bị che đi bởi một lớp khẩu trang vải. Cô gái kia nhanh chóng bật đèn lên, tiến lại về phía giường bệnh, với chức trách của mình, cô y tá lên tiếng khuyên nhủ.
"Bệnh nhân Đường Tịnh Thi, nếu muốn xem ti vi xin mở điện, nếu không sẽ làm hại đến đôi
mắt đẹp của bạn đấy. Mà còn nữa, đã gần 11 giờ rồi, tốt nhất là không nên xem ti vi mới đúng chứ."
Đường Tịnh Thi hé môi, nở nụ cười nhạt, gật đầu với cô y tá nhiệt tình này. Nhưng lần trong đôi mắt đẹp kia, có vài tia sáng không thể nắm bắt...
Ti vi nhanh chóng được tắt cẩn thận. Nhân viên y tá sau khi hoàn thành xong công việc của
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!