Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vợ nuôi bé nhỏ của đại thiếu

“Ngốc nghếch, chỉ vì chuyện này, em liền chạy ra ngoài mất tích? Nói ngốc nghếch thì đúng là ngốc nghếch! Nếu như muốn bọn họ ở chung một chỗ, thì có việc gì khó khăn!” Tiểu Bạch rất nhanh từ trong lời nói của Mịch Nhi mà nhận ra chân tướng đã khiến cô bé đau lòng khổ sở, khiến cậu tức giận không biết làm sao, thì ra là cô bé ôm toàn bộ buồn bực giấu trong lòng, cái gì cũng gạt cậu!

Nếu Mịch Nhi muốn chờ đợi cha mẹ có thể chung sống hạnh phúc mỹ mãn, vậy thì nên nói sớm! Chuyện này cũng có thể giải quyết, nên tại sao em lại vì dì Tố và chú Mục Thần cãi vã, mà ồn ào đến mức mất tích!

“Thiệt hay giả vậy?” Mịch Nhi kinh ngạc nâng đôi mắt lên, ” Anh Tiểu Bạch, anh nói có thật không! Anh có biện pháp để cho cha và mẹ em ở chung một chỗ sao? Nói cho em biết nhanh lên!”

“Vậy anh có ích lợi gì?” Tiểu Bạch nhíu mày, cậu đã từ trên người cha mình học được bản chất gian thương, tuyệt đối không thể bỏ qua bất kì cơ hội có lợi cho mình, “Thời gian của anh rất quý báu, mỗi một phút cũng có thể liên quan đến tiền lời của công ty, em định lấy cái gì giao dịch với anh đây, để anh có thể giúp em chứ?”

“Uh`m. . . . . .” Mịch Nhi cau cái mũi nhỏ, cô bé không khỏi nghĩ tới anh Tiểu Bạch đã bắt đầu đi theo chú Triển học tập quản lý công ty, thời gian của anh quả thật hết sức quý báu, cô bé nên lấy cái gì mới có thể khiến anh động lòng đây?

Nghĩ một lát, Mịch Nhi vẫn không rõ ràng, cô bé ngẩng lên khuôn mặt nhỏ nhắn, lấy lòng hỏi: “Anh Tiểu Bạch, anh muốn cái gì? Chỉ cần anh muốn, chỉ cần em có, em đều sẽ đổi với anh!”

“Cái gì đều được sao?” Tiểu Bạch lấy được gật đầu xác nhận của Mịch Nhi, mới bí hiểm trầm ngâm nói, “Tuổi em vẫn còn nhỏ, bây giờ có thể trả lại cho anh cái gì đâu — À, đúng rồi! Mới vừa rồi em nói không muốn gả cho anh, những lời này khiến anh mất hứng, anh càng muốn em đồng ý! Chúng ta làm giao dịch này, anh cho em biết biện pháp tác hợp cho chú và dì, chờ em trưởng thành, thì em sẽ là vợ của anh nhé!”

“Lớn lên? Nếu vậy thì phải đợi nhiều năm sau lắm?” Mịch Nhi cau mày suy tư, “Cũng được, vậy thì chờ em lớn lên đi! Em đồng ý cùng anh đổi cái này!”

Dù sao thời gian cô bé lớn lên còn rất lâu, đến lúc đó giao dịch này mới có thể thực hiện, cho nên bây giờ cô bé không cần sợ!

“Giao dịch thành công! Bây giờ em đã chính thức đồng ý trở thành vợ của anh rồi!” Tiểu Bạch cười đến nỗi cong hai con mắt, cậu và Mịch Nhi học người lớn vỗ tay thề nguyền, lập nên ước định cả đời.

Ước định sau khi hoàn thành, Mịch Nhi nóng lòng thúc giục: “Được rồi được rồi, anh Tiểu Bạch nhanh nói cho em biết biện pháp khiến cha và mẹ ở chung với nhau đi, nếu không có thể bọn họ sẽ phải lập tức tách ra vĩnh viễn, em cũng chỉ có thể đi theo bên cạnh cha, hoặc là bên cạnh mẹ!”

Tiểu Bạch bị lời nói của Mịch Nhi làm sững sờ, nếu như hôm nay cậu không có tìm được cách, thì dĩ nhiên Mịch Nhi có thể bị cha mẹ mang đi vĩnh viễn! Cũng may, bây giờ cậu có thể thao túng Mịch Nhi, bước kế tiếp chính là hành động khiến chú Mục và dì Tố đến với nhau. . .

Nhưng cho dù khó khăn như thế nào, sắc mặt Tiểu Bạch vẫn không thay đổi, Mịch Nhi luôn miệng thúc giục hỏi tới, thế nhưng cậu chỉ nhẹ nhàng nói ra một câu: “Mịch Nhi, anh hỏi em, em biết chú Mục và dì Tố có điểm gì chung không?”

“Hả?” Mịch Nhi bị hỏi tới, nghiêng đầu không phản ứng kịp.

“Đồ ngốc!” Tiểu Bạch lại đổi cách nói, “Nói đơn giản một chút, em có biết chú Mục và dì Tố có quan hệ gì với em không?”

“Anh Tiểu Bạch mới là đồ ngốc, hỏi chuyện này!” Mịch Nhi dẩu môi lên, “Chẳng lẽ anh không biết cha mẹ có quan hệ gì với em sao!”

“Anh là đang nhắc nhở em…em phải giỏi về việc lợi dụng quan hệ này!” Tiểu Bạch bất đắc dĩ từ bỏ việc dẫn dắt cho Mịch Nhi, trực tiếp dứt khoát giải thích, “Bọn họ có điểm chung là thương em tới tận xương, yêu em nhiều hơn bản thân mình! Chỉ cần em kiên trì, cuối cùng nhất định bọn họ sẽ nghe lời em!”

Tiểu Bạch hạ thấp giọng nói, kề vào lỗ tai Mịch Nhi, nói cho cô bé biết biện pháp hành động: “Trước tiên em trở về trước. . . . . . Sau đó. . . . . . Nếu như không được. . . . . . Cuối cùng. . . . . .”

Đem toàn bộ chủ ý của mình phân tích rõ ràng, cũng đem tất cả tình huống đột nhiên xảy ra giả thiết xong, Tiểu Bạch mỉm cười hỏi: “Đã nghe hiểu chưa? Có còn cái gì muốn hỏi không?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận