Bất luận bọn họ cảm thấy thế nào, nhưng tọa độ đã báo ra, tất cả cùng đang chờ mong, chờ tin tốt.
Toàn bộ gian phòng như yên tĩnh lại, thậm chí là nghe được cả tiếng hít thở của người nằm trên đất kia.
Sau đó, trong thiết bị truyền tới thanh âm:
- Tiểu Mặc.
Tiêu Tiểu Mặc lập tức giật mình:
- Tôi đây.
- Quá tuyệt, bắt, chúng ta bắt sống được hắn rồi. Cô biết giờ hắn đang làm gì không? Hắn liên tục lẩm bẩm, không thể nào, không thể nào, sao có thể, các người căn bản không thể tìm được tôi. Ha ha, hắn bị chúng ta bắt lại rồi.
Nghe thanh âm truyền tới, đám người trong phòng cùng khiếp sợ, cả đám nhìn Giang Tả như thấy quỷ, không dám tin vào thanh âm trước mắt, nhưng sự thực lại xảy ra đúng như thế.
- Tiểu Mặc, sư thúc nói muốn mời các cô ăn cơm, ông ấy cũng sợ tới không nói thành lời rồi. Ông ấy vốn còn không tin đây, sáu vị trí kia là tôi chủ đạo dẫn mọi người đánh đó, ha ha, lần này tôi lập công lớn rồi. Không đúng, là các cô lập đại công. A thôi, chúng tôi còn phải xử lý nốt, lần này đúng là nhờ các cô, trở về chúng tôi sẽ cảm ơn tiếp. Gặp lại.
Tiêu Tiểu Mặc tắt máy.
Sau đó cả đám cùng nhìn về phía Giang Tả, hết thảy đều quá không bình thường, bọn họ còn chưa thể tỉnh thần lại được.
Câu mà Huyết yêu lẩm bẩm kia, bọn họ cũng đang lẩm nhẩm trong lòng.
Cuối cùng, vẫn là Trần Ức mở miệng nói trước:
- Giang đạo hữu, không biết sư thừa của đạo hữu ở đâu?
Giang Tả không trả lời Trần Ức, mà hỏi:
- Bây giờ mấy cậu có thể nói cho tôi biết, công ty này là chuyện gì không?
Dương Mộc thuộc bộ phận kỹ thuật kinh ngạc:
- Giang đạo hữu không biết?
Giang Tả nhìn Dương Mộc, sau đó lắc nhẹ.
Ba người có chút khó tin, đúng là ngọa hổ tàng long nha, một nhân viên của Nhất bộ, lại là cao thủ khó lường như vậy?
Giang Tả nắm đồng bạc, thầm thở dài, hắn coi thường công ty này, xem ra hắn làm việc ở đây cũng không phải chuyện bình thường.
Về phần chuyện hắn vừa ném tiền tìm Huyết yêu, thực ra cũng không có gì, chỉ là một chút kinh nghiệm cộng với thủ đoạn bói toán mà thôi.
Kiểu bói toán này thích hợp để tìm đồ, kỳ ngộ của hắn cũng đa phần nhờ ném đồng xu mà thu được.
Việc này không quá quan hệ với tu vi của hắn, nó chỉ là ứng dụng huyền học, mà hắn đã luyện thứ này tới tận cùng.
Coi như biến thành người thường, năng lực yếu đi rất nhiều, nhưng tìm Huyết yêu trên bản đồ, không khó.
Mà sáu đồng bạc này, cái này hoàn toàn là kinh nghiệm, không có gì để nói, Huyết yêu thường sẽ làm thế.
Hắn đã thấy việc tương tự rất nhiều, dù sao đám Huyết yêu vẫn luôn ngu xuẩn như vậy.
- Tập đoàn Thiên Hòa chia thành hai bộ phận, hai bộ phận có hai đối tượng quản lý hoàn toàn khác nhau, thậm chí có thể nói là hai công ty hoàn toàn khác nhau.
Nhất bộ là bộ phận bình thường, nghiệp vụ không khác các công ty khác.
Còn Nhị bộ thì khác, người ở đây không phải là người thường, tất cả đều là người tu luyện có tu vi nhất định.
Người Nhị bộ tới từ nhiều nơi khác nhau, môn phái, gia tộc, tán tu…
Mục đích tới đây cũng rất đa dạng, có người muốn kiếm tiền, có người để lịch luyện. Nhưng mục đích chung, đều là làm việc không bình thường.
Tiêu Tiểu Mặc giải thích.
Giang Tả hỏi:
- Người Nhất bộ có biết việc Nhị bộ không?
- Có, nhưng rất ít, một số người Nhất bộ là thân nhân của người trong Nhị bộ. Cũng có một số đại lão thích ở Nhất bộ, nhưng tên đương nhiên thuộc biên chế Nhị bộ.
Tiêu Tiểu Mặc liếc qua Giang Tả, vốn cô cũng nghĩ Giang Tả là loại đại lão như vậy.
Giang Tả không hỏi nhiều nữa, hắn đã hiểu việc Tô Kỳ ra ngoài thường xuyên là để làm gì.
- Tôi muốn gia nhập Nhị bộ, các cô có cách ào không?
Tiêu Tiểu Mặc hiếu kỳ:
- Anh muốn gia nhập bộ phận nào?
Giang Tả nghĩ một chút:
- Bộ phận thị trường đi, người bộ phận này cũng ra ngoài chứ?
- Đúng vậy, bộ phận thị trường giống như những người vừa rồi vậy. Người trong bộ phận thị trường cơ bản là để kiếm tiền, hơn nữa kiếm rất nhanh. Người bộ phận này thường là tán tu, dù sao tu luyện cũng rất tốn tiền nha.
Tu luyện tốn tiền?
Từ lúc Giang Tả bước chân vào thế giới tu luyện, thực sự hắn chưa bao giờ phải dùng đến tiền, một đường lơ đễnh đã đi tới đỉnh phong, thậm chí hắn còn không có khái niệm tiêu tiền trong đầu.
Có điều, đó là việc sau khi hắn thu được kỳ ngộ đầu tiên, còn hiện tại, muốn khôi phục thực lực, quả thực cần phải kiếm tiền làm một số việc.
Xem ra, tới bộ phận thị trường là lựa chọn chính xác.
Lúc này, Trần Ức lại hỏi:
- Vừa rồi hẳn đạo hữu cũng nghe được, có người muốn mời cơm.
Trần Ức còn chưa nói xong, Giang Tả đã từ chối:
- Tôi không có hứng thú, chuyện vừa rồi cũng không cần nói ra ngoài.
- Vậy chúng tôi còn có thể tìm anh không?
Tiêu Tiểu Mặc hỏi.
Giang Tả hỏi:
- Có trả tiền không?
Tiêu Tiểu Mặc sững sờ, lập tức nói:
- Trả!
- Vậy thì xem tâm tình đi.
Sau đó Giang Tả hỏi:
- Cần làm thủ tục chuyển công tác không? Tôi đã gửi đơn thôi việc ở Nhất bộ, theo lý thuyết là ba ngày nữa sẽ nghỉ.
Tiêu Tiểu Mặc lắc đầu:
- Nếu như là bộ phận thị trường, tôi giúp anh viết tên lên danh sách là được.
Sau đó, Tiêu Tiểu Mặc mở máy tính, gõ gõ mấy cái:
- Giang Tả đúng không? Môn phái, đạo hiệu thế nào? Tuổi tác, tình trạng hôn nhân có muốn ghi không?
- Đạo hiệu? Các cô đều dùng đạo hiệu sao?
Thực tế, Giang Tả không có đạo hiệu, chỉ có một danh hiệu Ma Quân.
Danh hiệu đó, là sau khi hắn đánh cho cả thiên hạ đều run, những người kia đặt cho hắn.
Hình như là Diệt Thế Ma Quân gì đó, nghe thôi cũng đã thấy ngốc rồi.
Hắn đương nhiên không công nhận, Diệt Thế còn không bằng Diệt Bá gì gì đó.
- Chỉ có đệ tử Đại môn phái hoặc một số tiền bối mới có đạo hiệu, chúng tôi quá yếu, không dám lấy tên ngoài.
Dương Mộc giải thích.
- Dùng đạo hiệu thì không cần ghi tên phải không?
Giang Tả hỏi.
Tiêu Tiểu Mặc nói:
- Đúng vậy, có điều viết tên lên cũng không thành vấn đề.
- Vậy thì ghi là Phá Hiểu đi, môn phái không, tuổi hai hai, đã kết hôn.
Những tin tức này không có gì phải giấu, về phần đạo hiệu, cũng là để bù đắp tiếc nuối đời trước không có đạo hiệu riêng.
Mà cái đạo hiệu Phá Hiểu này, cũng không có bất cứ ý nghĩa gì, chỉ là hắn cảm thấy thú vị mà thôi.
Không bao lâu, Tiêu Tiểu Mặc lại nói:
- Được rồi, thẻ công tác thì có thể tới bộ phận nhân sự nhận. Tài liệu nhân viên cũng sửa rồi, tên anh đã được xóa khỏi Nhất bộ.
- Được rồi, tiếp theo là một số công việc ở Nhị bộ. Ở đây thì không cần điểm danh hàng ngày như Nhất bộ, không đến cũng được. Nhưng nếu muốn làm việc thì phải tới công ty, không tới không được, hơn nữa còn là tới trước được trước. Không tới thì không có việc làm. Vị trí làm việc thì sẽ được phân sau khi nhận thẻ công tác.
Nghe xong mấy thứ này, Giang Tả gật đầu:
- Đại khái hiểu, còn cần chú ý gì không?
Trần Ức lập tức nói:
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!