" Tạ Vân quay về tới Thiên La Vực thì liền thấy tầng tầng lớp lớp pháp trận và rất nhiều cường gải bán tiên cảnh che phủ cả bầu.
Tạ Vân thấy thế chuẩn bị tấn công nhưng liền bị đánh phủ đầu.
-Kết trận lên.
Toà kết giới trói chặt khiến Tạ Vân bị nhốt trong đó,các cường giả liền thay nhau trấn trận.
Toà kết giới này không những khiến Tạ Vân bị khóa chặt mà còn khiến cậu dần dần mất đi linh lực.
-Kết giới này đúng thật mạnh có thể giữ chân bán tiên cảnh đỉnh phong.
Nói xong cậu dùng kiếm pháp của mình chém từng nhát 1 khiến cho kết giới bị vỡ thành các mảnh.
-Hả ? Không thể nào.
Tạ Sơn thấy vậy liền dẫn các cường giả bay tới tấn công.
-Cha !
Tạ Sơn liền đứng khựng lại,Tạ Vân cởi lớp mặt nạ của mình ra.
Gương mặt của cậu đã thay đổi khá nhiều sau 2 năm không gặp.
Từ 1 cậu thiếu niên 15 tuổi giờ Tạ Vân đã trưởng thành hơn nhiều.
-Thiếu chủ.
Tạ Vân kể lại hành trình tu luyện của mình ở Thánh Sơn.
Mọi người trong Thiên La Vực mới biết được rằng nơi mình đang sống nhỏ bé đến nhường nào.
-Cha,lần này con về là muốn diệt tận gốc bọm chúng.
-Rất tiếc,cho con.
Tạ Sơn kéo tấm bản đồ xuống ,bên trên đánh đâu rất nhiều nơi khác nhau.
-Ta đã phái rất nhiều cao thủ đi thăm dò nhưng không hề có thông tin gì về bọn chúng.
Sau nhiều năm như vậy các thế lực cũng dần gạt chuyện này ra 1 bên.
Tạ Vân nghe xong liền thấy có chút không hợp lí,vì nếu bọn chúng không ở đây thì có thể đi nơi nào được chứ.
- Chẳng lẽ bọn chúng tới Tinh vực lớn rồi.
Tạ Vân nghe tới đây liền nhớ tới chuyện của 1 năm về trước.
Khi cậu đang tập luyện thì nghe được 2 vị sư huynh nói về đám người kì lạ được người của Thánh Sơn đón về từ nơi khác bọn chúng còn đem theo 1 con sủng vật rất kì lạ nhưng đã bị 1 vị trưởng bối thấy không sạch sẽ đánh tan.
-Chẳng lẽ bọn chúng Địa Tinh rồi sao ?
-Việc này con cũng không thể chắc chắn được.
-Sắp tới cuộc tỉ võ giữa các thế lực lớn với nhau,con có hứng thú không ?
-Con sẽ tới.
Nói rồi Tạ Vân liền quay về phòng tu luyện,do linh khí ở Thánh Sơn nồng đậm nên tu vi cậu lên rất nhanh,cậu cần thời gian để củng cố lại tu vi.
Tạ Vân tiếp tục luyện tâm pháp mà sư phụ đã đưa cho mình.
Tâm pháp này giúp cậu rất nhiều trong việc tu luyện thể thuật.
Vài ngày sau đại hội diễn ra,rất nhiều thế lực tụ tập tới Thiên La Vực.
Kể cả người của Ma Giới cũng tới.
Các vị cường giả bán tiên cảnh đứng bao quanh võ đài bảo vệ khỏi bị tấn công từ bên ngoài.
Số người tham gia đại hội lần này lên tới hơn 100 người.
Tất cả đều nhắm tới quyển trục Lôi Điện.
Quyển trục này là do thế lực thượng cổ để lại có thể hơn cả thiên cấp công pháp nên thứ này rất mê lòng người.
-Quyển trục Lôi Điện,công pháp hệ Lôi này có gì đặc biệt không cha ?
-Ta chỉ có quyền lưu giữ nó trong Thiên La Vực thôi còn sức mạnh của nó thế nào vẫn chưa thể nắm rõ được.
Nhưng nghe nói Lôi Thần đại nhân đã cho vào đó 1 đạo thiên cơ có cơ duyên cực lớn.
-Vậy sao cha,con cũng sẽ tham gia.
Khi người của Thiên La Vực công bố những người sẽ dự thi thì liền có tên của Tạ Vân khiến các đối thủ khác dè chừng.
-Nghe nói 2 năm trước tu vi của cậu ta đã là đại thừa cảnh rồi.
-Việc này rất khó để chúng ta có thể chiếm được quyển trục.
Những thí sinh bàn tán rất nhiều,một lúc sau trời xanh đột nhiên tối sầm lại,gió thổi không ngừng.
-Có người từ thượng giới tới mau.
Toàn bộ các thế lực đều chuẩn bị đón tiếp vị sứ giả này.
Sứ giả là người của Địa Tinh được phái xuống làm giám khảo đồng thời cho 1 phần cơ duyên ở Địa Tinh.
Tạ Vân nghe xong liền hứng thú với người được xưng là sứ giả này.
Một hồi sau có 1 người đi từ lỗ hổng không gian ra,người này cũng đeo mặt nạ như Tạ Vân.
Sau 1 hồi thăm dò thì cậu biết được canhe giới của người này chỉ ở ngưỡng nhân tiên canhe trù kì cùng lắm là 1 đệ tử nội môn ở Thánh Sơn.
-Bái kiến sứ giả.
Tạ Vân dùng thần thức quét qua hắn 1 phát tạo cho hắn 1 cảm giác áp bức tới khó thở.
-Hả ? Sứ giả ngài không sao chứ ?
-Ai ? Rốt cuộc là ai ?
Hắn liền nhìn tất cả những người ở đó nhưng không hề phát hiện ra ai cả.
Hắn liền nghĩ rằng do mình bị sinh ra ảo giác khi vượt qua lỗ hổng không gian.
-Mau bắt đầu đi.
Hắn vừa dứt lời đại hội liền bắt đầu.
Thiên La Vữ lúc trước bẫn còn có chút sợ với vị sứ giả này nhưng Tạ Vân giờ đã có cảnh giới hơn cả người này thì có thể áp chế lại 1 cách dễ dàng.
Đại hội bắt đầu rất nhiều các tuyển thủ lên võ đài.
Tên nào tên nấy đều báo danh tính trong mắt Tạ1 Vân hệt như trò của con nít.
Không có gì là quá thú vị cả.
"