"Ai dám bắt nạt ta, ta tất báo thù!"
Tô Khiêm gằn từng câu từng chữ, dõng dạc gọn gàng, đây mới là ý tưởng thật sự trong tim hắn, vững chãi không bao giờ đổi thay.
"Ai dám bắt nạt ta, ta tất báo thù…"
Cô gái cao gầy thấy Tô Khiêm nói vậy trong lòng vô cùng kính nể Tô Khiêm, những lời này thực sự đã xoay chuyển được suy nghĩ trong lòng cô.
Cô gái đột nhiên quay người lại, bước gần về phía Tô Khiêm.
Tô Khiêm chau mày, không biết cô gái cao gầy này định làm gì.
Cô gái cao gầy bước tới trước mặt Tô Khiêm rồi mỉm cười, nụ cười đẹp động lòng người giống như hoa nở ngày đông vậy, cô nói: “Cho ta xin lỗi vì những lời ta vừa nói, ngươi nói không sai, chỉ có người đàn ông như vậy mới thật sự là người đàn ông thực thụ!”
Nói xong cô gái cao gầy lấy ra một cây linh tài đưa cho Tô Khiêm, nói: “Cây linh tài này tên là cỏ Bách Liên, rất có ích với ngươi, coi như là quà xin lỗi ta tặng ngươi, ngươi nhận lấy đi”.
Ánh mắt của Tô Khiêm cứng đơ, cỏ Bách Liên cũng được coi là loại tốt nhất trong những linh tài cấp hai, tác dụng thuốc của cỏ Bách Liên mạnh hơn cỏ Tôi Thể rất nhiều lần.
Có cây cỏ Bách Liên này tu vi của Tô Khiêm chắc chắn có thể tiến thêm một bước nữa rồi.
Ngửi thấy mùi thuốc đậm đặc, mặc dù Tô Khiêm đang rất thiếu linh tài nhưng món quà lớn như thế này sao hắn có thể nhận không được, cô gái cao gầy kia lập tức quay người rời đi không ngoảnh đầu lại, dường như đã đoán được suy nghĩ của Tô Khiêm, cô nói: “Nếu ngươi thật sự muốn báo đáp ta thì hãy trở thành đệ tử nội môn đi, nếu không người không có tư cách đấy đâu, hãy nhỡ kỹ tên của ta, Mạc Khinh Vũ”.
Thấy cô gái cao gầy tên Mạc Khinh Vũ dần biến mất, Tô Khiêm nở một nụ cười tự tin, lẩm bẩm nói: “Mạc Khinh Vũ, ta nhất định sẽ trở thành đệ tử nội môn!”
“Cha, chúng ta về thôi!”
Tô Thanh Sơn gật đầu, thấy vẻ mặt Tô Khiêm vô cùng nghiêm nghị, trong lòng ông thầm cảm ơn Mạc Khinh Vũ.
Ban đêm.
Sau khi trở về nhà, Tô Khiêm lấy cỏ Bách Liên ra.
Cỏ Bách Liên giống như hoa sen nhưng cả cây đều có màu xanh biếc, ngửi mùi hương dược liệu đậm đà khiến Tô Khiêm cảm thấy tinh thần vô cùng sảng khoái, hắn không chần chờ gì nữa, nhét cả cây cỏ Bách Liên vào miệng rồi nuốt chửng.
Sau khi nuốt cỏ Bách Liên nó lập tức hóa thành một luồng linh lực thuần khiết, lan tỏa vào từng mạch máu thớ thịt của Tô Khiêm, linh lực cuồn cuộn giống như một dòng sông dâng trào, trong cơ thể Tô Khiêm phát ra tiếng động ầm ầm.
Hiện tại Tô Khiêm mới chỉ đạt tới cảnh giới Luyện Cốt, luồng linh lực kia sẽ tự động rèn luyện gân cốt của Tô Khiêm, Tô Khiêm không dám chậm trễ, nhân cơ hội tốt này, trong không gian huyền bí, hắn cầm kiếm bắt đầu tu luyện Lăng Phong Kiếm Quyết.
Lăng Phong Kiếm Quyết được phân làm ba thức.
Thức thứ nhất: Phong Khởi Cuồng Dũng, thi triển kiếm quyết như cuồng phong bão tố khiến kẻ địch không thể phản kháng.
Thức thứ hai: Phong Động Vô Thanh, sau khi thi triển kiếm pháp sẽ không tạo ra tiếng động, giết người trong vô hình.
Thức thứ ba: Lăng Phong Nhất Kiếm, tập hợp ưu điểm của cả thức thứ nhất và thức thứ hai, sau khi thi triển uy lực của gió vô cùng khủng khiếp.
Tô Khiêm luyện tập Lăng Phong Kiếm Quyết không ngừng nghỉ trong không gian huyền bí, cơ thể cũng dần thay đổi, rơi vào trạng thái vô cùng sảng khoái, từ trước đến giờ hắn chưa bao giờ cảm nhận được cảm giác này.
Từng nhát kiếm đều vô cùng tự nhiên, vô cùng sắc bén.
Sau khi tu luyện được Lăng Phong Nhất Kiếm, dường như Tô Khiêm không còn biết tới dòng chảy thời gian nữa, hắn thỏa thích vẫy vùng trong luồng linh lực dồi dào kia, chẳng mấy chốc đã qua một đêm.
Sáng sớm, tia nắng đầu tiên xuyên qua cửa sổ chiếu vào phòng của Tô Khiêm.
Tô Khiêm mở mắt ra, một luồng ánh sáng chợt lóe lên khiến người ta cảm tưởng như là ảo ảnh.
Phù!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!