Dưới ánh trăng, Triệu Bân, Ma Tử và Phượng Vũ rời khỏi thành Thiên Thu.
Ma gia có rất nhiều người, hơn hai ba mươi vạn người, muốn di chuyển toàn bộ tới đây cũng không phải là một nhiệm vụ dễ dàng. Hơn nữa hoàng ảnh vệ cùng trấn ma ti vẫn còn đang ráo riết điều tra, nếu như bị hai thế lực đó phát hiện ra thì kết cục sẽ rất thê thảm.
Chỉ có điều bọn họ cũng không vội, có thể di chuyển người đến đây theo từng đợt nhỏ.
"Kỳ Lân quyết có thể giúp ngươi tái tạo lại cánh tay", Triệu Bân lấy ra một cuốn sách cổ đưa cho Ma Tử, đó là Kỳ Lân quyết đã được cải tiến, cho dù không có máu Kỳ Lân thì cũng có thể tái tạo lại cánh tay, tuy rằng cánh tay này sẽ không mạnh khủng khiếp như cánh tay Kỳ Lân thật nhưng nó cũng mạnh hơn rất nhiều so với cánh tay bình thường.
"Cái này... thật ngại quá".
Người hay nói câu này cũng đều là người hay dối lòng, miệng thì nói vậy nhưng tay thì lại rất không khách khí mà nhận lấy, giống y như thánh tử Ma gia bây giờ vậy, vừa nghe nói tới Kỳ Lân quyết thì liền vội vàng nhận lấy rồi mở ra xem, vừa nhìn lướt qua thì đã cảm thấy tuyệt diệu.
“Cô và U Lan… có thù oán gì không?”, Triệu Bân hỏi.
“U Lan là ai?”, Phượng Vũ liếc mắt nhìn hắn hỏi.
"Sát thủ La Sinh Môn đã chiến đấu với cô đêm đó", Triệu Bân cười nói.
"Có", Phượng Vũ lạnh lùng nói một tiếng.
"Cô ta cũng đang ở thành Thiên Thu".
"Sao không nói sớm!"
Phượng Vũ nói xong thì liền quay lại, nhìn thái độ của cô ta thì rõ ràng là đang nóng lòng muốn tìm U Lan tính sổ.
Triệu Bân vươn tay kéo cô ta lại nói: "Cô ta cũng là đồng minh".
“Đồng minh?”, Phượng Vũ cau mày.
"Ngươi và La Sinh Môn cũng kết đồng minh?"
Ma Tử đang vùi đầu nghiên cứu Kỳ Lân quyết cũng không khỏi ngẩng đầu nhìn Triệu Bân bằng ánh mắt nghi hoặc.
La Sinh Môn là một thế lực hết sức liều lĩnh, sát thủ của La Sinh Môn đều là nhân tài, chỉ cần có đủ tiền thì đừng nói tới các thành chủ, trưởng tộc, ngay cả hoàng đế Đại Hạ bọn chúng cũng dám đi ám sát.
“Chỉ có cô ta là đồng minh thôi”, Triệu Bân ho khan một tiếng nói.
"Ngươi làm ta hết hồn", Ma Tử nói rồi lại vùi đầu nghiên cứu Kỳ Lân quyết.
"Ý của ngươi là đang muốn làm người hòa giải hay sao?", Phượng Vũ nhíu mày nhìn Triệu Bân.
"Chuyện này cũng phải xem hai người có nể mặt hay không", Triệu Bân cười khổ nói.
Lời này của hắn hết sức chân thành.
Chủ yếu là bởi vì nếu như Phượng Vũ và U Lan vừa gặp mặt đã đánh nhau thì không tốt.
"Tất nhiên là bọn ta nể mặt ngươi rồi", Phượng Vũ vuốt tóc nói.
Triệu Bân nghe vậy thì cũng chỉ tin một nửa.
Mẹ của hắn đã từng nói, lời nói của nữ nhân, đặc biệt là nữ nhân xinh đẹp đều không quá đáng tin.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!