Lúc bùa lôi quang phát nổ thì hắn lại biến ra thêm mấy phân thân, chạy về bốn hướng.
“Trò vặt vãnh”.
Ánh mắt Ngân Sơn lão quỷ đầy vẻ khinh miệt, lão ta phớt lờ bùa lôi quang, vung nhẹ cánh tay thì mấy chục luồng kiếm khí liền phóng ra bốn hướng, chém tan hết tất cả những phân thân do Triệu Bân biến ra.
Bùm!
Triệu Bân nhanh chân, dùng bùa lơ lửng, bùa tốc hành, phóng thẳng lên trời cao như một tia sáng. Nếu như dùng đúng cách phép thuật này thì cũng có thể chạy thoát được, mặc dù Ngân Sơn lão quỷ có tu vi cảnh giới Chuẩn Thiên nhưng vẫn chưa đến cảnh giới Thiên Võ, không thể nào di chuyển trên không được.
“Ngươi… Chạy mà được sao?”
Ngân Sơn lão quỷ nhếch khóe môi, chỉ nhẹ nhàng dùng một tay bấm ấn quyết dưới ống tay áo.
Tức khắc, bầu trời chấn động, một mặt trời nữa xuất hiện, một mặt trời màu bạc, tỏa ánh sáng bốn bề khiến mặt đất sáng như ban ngày.
Ứ…
Triệu Bân hừm lên một tiếng khó chịu, ánh sáng làm hắn lóa mắt, khóe mắt chảy máu.
Vẫn chưa kết thúc, ánh sáng của mặt trời màu bạc không phải là ánh sáng bình thường. Mỗi một tia sáng đều có khả năng xuyên thủng cực mạnh, khi bị nó chiếu sáng thì chẳng khác gì bị tấn công, muốn trốn cũng không có chỗ để trốn.
“Mở!”
Triệu Bân nghiến răng, lại dùng đến thiên cang hộ thể, nếu như đã không trốn được thì chỉ có thể đương đầu thôi.
Cùng lúc đó, hắn cũng thi triển Tru Tiên quyết, kẹp hai ngón tay lại, chĩa về phía mặt trời màu bạc từ phía xa. Ánh kiếm phóng ra từ kẽ tay, màu vàng kim lấp lánh, cộng thêm thiên lôi và khí huyền hoàng.
Ọc…
Ánh sáng của mặt trời rất đáng sợ, chớp mắt phá tan thiên cang hộ thể của Triệu Bân, không chỉ phá tan mà còn đâm xuyên mười mấy lỗ sâu trên cơ thể của hắn. Có điều, cũng chính vào lúc đó, mặt trời màu bạc đã bị Tru Tiên quyết đâm thủng, ánh sáng vụt tắt.
Đương nhiên là do Ngân Sơn lão quỷ đã nương tay.
Nếu như lão ta dùng hết sức thì Triệu Bân đã chết từ lâu rồi.
Lão ta không nỡ giết Cơ Ngân, hắn chính là một bảo bối, toàn thân đều quý giá, dù muốn giết chết thì cũng phải lấy được ít bí mật trước đã, chẳng hạn như cách mở đan hải và võ hồn, hay chẳng hạn như Thiên Nhãn thuấn thân và sức mạnh tái sinh.
Vèo!
Triệu Bân phá tan được mặt trời thì lại bay lên trời.
“Ta đường đường là cảnh giới Chuẩn Thiên mà lại để ngươi chạy thoát được sao?”
Ngân Sơn lão quỷ lạnh lùng nói, ấn quyết trên tay lại thay đổi. Sau khi ấn quyết biến đổi, bầu trời lại rung lên, một luồng khí mạnh ùa đến, đó là phép độn phong ngũ hành, hơn nữa còn là loại bình thường nhất. Mặc dù là loại bình thường nhất nhưng cũng phải xem là do ai thi triển, khi được cảnh giới Chuẩn Thiên thi triển thì độn phong bình thường cũng có uy lực kinh thiên động địa.
Ọc.
Triệu Bân khụy xuống, hắn đã bị trận gió thổi bay xuống lại.
Tiếp đó là âm thanh cực lớn vang lên, một ngọn núi nhỏ đã bị hắn đánh sập.
Khi đất đá văng khắp nơi, hắn bò dậy và chạy tiếp.
Ngân Sơn lão quỷ thấy vậy thì không khỏi chau mày, quán quân tỷ thí tân tông của Thiên Tông giỏi chịu đòn thật, dù cho lão ta đã nương tay nhưng uy lực cũng rất mạnh mà, nếu là cảnh giới Địa Tạng bình thường bị trúng đòn thì đều sẽ phải bán thân bất toại, vậy mà tên tiểu võ tu này lại có thể chạy nhảy lung tung như thế.
“Thú vị”.