“Suýt nữa thì bị giết”, Triệu Bân ho ra một ngụm máu, sắc mặt tái nhợt.
“Chúng ta về thành trước”, đại trưởng lão Ma gia mang theo Triệu Bân chạy một mạch về thành Thiên Thu.
"Người đâu rồi?"
Ngân Sơn lão quỷ lúc này mới phản ứng lại, lão ta phóng tầm mắt cố gắng quan sát bốn phương, ngoài ra lão ta còn phóng cảm tri lực ra ngoài phạm vi ngàn trượng nhưng vẫn không tìm được Cơ Ngân.
"Bốc hơi biến mất, hóa ra là ngươi".
Sau một lúc, đôi mắt già nua của lão ta mới lóe ra một tia sáng.
Lúc trước khi Ngô Khởi và Tử Đô bị bắt cóc thì người đòi tiền chuộc cũng bốc hơi biến mất.
Hôm đó lão ta cũng có mặt, cho đến nay vẫn chưa nghĩ ra được.
Bây giờ nghĩ lại, hung thủ chắc chắn là Cơ Ngân, thảo nào hắn dám đi đòi tiền chuộc, hóa ra hắn nắm trong tay bí pháp lợi hại như vậy. Điều buồn cười nhất chính là lão ta đến tận bây giờ mới biết, hóa ra không hề có truyền thừa của Tiên gia nào ở đây, ngay từ đầu lão ta đã bị một tên tiểu bối cảnh giới Huyền Dương như Cơ Ngân xoay như chong chóng.
"Đợi ta báo cáo Đại Tế Ti rồi thì cả nhà ngươi sẽ bị tiêu diệt".
Lão quỷ quát lớn một tiếng, phất áo choàng bay ra ngoài, dám bắt trói Ngô Khởi và Tử Đô lại còn dám đòi tiền chuộc, chuyện này không cần đợi Đại Tế Ti ra tay, chỉ cần hai thế lực đứng sau Ngô Khởi và Tử Đô ra tay cũng đủ khiến Cơ Ngân khó sống rồi, nếu như nói hắn không bị tru di cửu tộc thì chỉ có quỷ mới tin.
Hửm?
Bay được một đoạn thì lão ta liền định thân.
Một phút trước bầu trời vẫn còn trong xanh.
Thế nào mà một phút sau thì sương mù đã phủ đầy đường đi, càng lúc càng dày lên rồi?
"Chỉ một tòa mê tung trận tầm thường mà cũng muốn bẫy ta?"
Ngân Sơn lão quỷ hừ lạnh rồi nhắm thẳng một đường mà đi, thế nhân chỉ biết lão ta am hiểu độn pháp, trên thực tế lão ta cũng rất am hiểu trận pháp, chỉ là một mê tung trận tầm thường không thể nào uy hiếp được lão ta.
Đi chưa được bao lâu thì lão ta lại vòng trở về.
Thành thật mà nói, sắc mặt của lão ta lúc này trông vô cùng khó coi.
Lão ta không thể đi ra ngoài, chỉ có thể trở về chỗ cũ cho nên sắc mặt của lão ta lúc này có thể đẹp mới là lạ, tuy lão ta am hiểu trận pháp nhưng cấp bậc của tòa mê tung trận này so với tưởng tượng của lão ta thì cao hơn rất nhiều, cho dù lão ta có nhãn giới của cường giả Chuẩn Thiên thì cũng không tránh khỏi mơ hồ, không thể nhìn rõ con đường phía trước, càng không thể nhìn thấy được mắt trận.
"Tính kế hay lắm".
Ngân Sơn lão quỷ nghiến răng nghiến lợi, hiểu ra được không ít chuyện, chẳng trách Cơ Ngân dám dụ lão ta đến đây, bên trong núi Bất Tử có không ít huyền cơ, mà tòa mê tung trận này chính là một trong số đó.
Hô!
Bên này Triệu Bân đã trở về thành Thiên Thu, khoanh chân ngồi xuống.
Đại trưởng lão Ma gia đã bước tới đặt lòng bàn tay sau lưng hắn để đẩy chân nguyên vào cơ thể của hắn, tiêu trừ sát khí trong cơ thể cho hắn. Sát khí của cảnh giới Chuẩn Thiên khác hẳn với cảnh giới Địa Tạng, vẫn phải để cho cường giả Chuẩn Thiên giải quyết.
Cường giả Chuẩn Thiên ra tay thoải mái vô cùng.
Đến khi Triệu Bân mở mắt ra thì thần sắc của hắn đã trở nên vô cùng tươi tỉnh.