Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)



 

Dưới ánh trăng, tiếng la thảm thiết vang khắp thung lũng.  

 

Lực lượng của Ma gia quá lớn, càn quét suốt dọc đường đi.  

 

Lại là một cuộc chiến thần tốc, từ khi bắt đầu đến khi kết thúc cũng chưa tới mười lăm phút. Tất cả người của tộc Ám Dạ đều bị giết chết trong thung lũng, không có ai ngoại lệ. Đến giờ bọn họ vẫn không biết được làm sao Ma gia lại tìm được chỗ này, có thể tìm được vị trí chính xác như thế mà nói không có ai chỉ đường thì có quỷ mới tin, nhưng rõ ràng chỉ có người của tộc Ám Dạ của hắn ta biết ngọn núi khoáng sản này, người Ma gia đã có được thông tin từ đâu?  

 

Lẽ nào trong tộc Ám Dạ có nội gián sao?  

 

“Ngươi, ngươi, và cả ngươi nữa, canh gác bốn phía”.  

 

“Những người khác dọn dẹp chiến trường”.  

 

Đại trưởng lão không nói lời thừa, chỉ phải mấy người đứng ở vị trí cao, dùng kính viễn vọng quan sát bốn phía, nếu như có cao thủ đến gần thì có thể cảnh báo trước, còn lão ta thì tìm một chỗ thoải mái, lấy ra một vò rượu, cộng thêm một đĩa đậu phộng, ung dung nhấm nháp.  

 

“Mau, mau, mau lên”.  

 

Các cao thủ của Ma gia chia ra làm hai, một nhóm chui vào trong các mỏ khoáng sản, còn tốp kia thì ở bên ngoài dọn dẹp chiến trường, những gì có thể lấy được thì tuyệt đối không khách sáo. Sau khi hủy xác, xóa dấu vết thì bọn họ cũng theo tốp kia vào mỏ khoáng.  

 

Chao ôi!  

 

Gần như những tiếng thốt lên kinh ngạc như thế đều vang lên ở các mỏ khoáng sản, đa phần đều chưa từng thấy khoáng sản vàng, bây giờ được nhìn thấy thì đúng là mở mang tầm mắt, những thỏi vàng chói lóa được lần lượt nhét vào bùa cất giữ hoặc túi đựng.  

 

Nhặt tiền trong truyền thuyết chính là thế này đây.  

 

“Còn lại giao cho ngươi đấy, ta đến mỏ khoáng khác đây”.  

 

Ma Tử vừa nói vừa quay ra ngoài, trước khi đi còn không quên ngoái đầu lại xuýt xoa, mỏ khoáng này không phải nhỏ nhưng phân thân của Triệu Bân cũng có rất nhiều. Cả đám người đông nghịt, đủ để quét sạch khoáng sản vàng và vàng đã luyện trong mỏ khoáng này, có hắn ta ở đây thì có vẻ còn hơi vướng tay vướng chân.  

 

Bởi vậy mới nói, có đan hải thật tuyệt!  

 

Khí huyết dồi dào thì mới có thể thích làm gì thì làm.  

 

Triệu Bân chính là bằng chứng sống, người bình thường rất khó có thể biến ra nhiều phân thân như thế.  

 

“Giao cho bọn ta đi”.  

 

Triệu Bân chưa mở miệng thì các phân thân đã mỉm cười.  

 

Nụ cười đó khiến khóe miệng Ma Tử nhếch lên, phân thân của người ta thì chả có cảm xúc gì, nhưng phân thân của Triệu Bân thì tên nào tên nấy đều như báu vật sống: Cảm xúc rất phong phú, vậy thì đẳng cấp của thuật phân thân phải cao biết chừng nào?  

 

Bùm!  

 

Rắc!  

 

Mặc dù Ma Tử đã đi nhưng Triệu Bân và các phân thân lại rất nhiệt tình. Tất cả đều lấy muỗng, hết gõ rồi lại đập. Bọn họ cũng lười tôi luyện những khoáng thạch chưa được tôi luyện mà chuyển hết vào trong nhẫn ma, không gian của nhẫn ma cũng đủ lớn, khi tu vi của hắn gia tăng thì không gian nhẫn cũng tăng theo.  

 

Hả?  

 

Triệu Bân đang mải chuyển vàng thì đột ngột chau mày.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận