Động tĩnh lớn như vậy thì rõ ràng là có bảo bối rồi.
“Mắt kém thật”.
Đại trưởng lão tằng hắng, băng qua đống hỗn độn, vào trong mỏ khoáng đầu tiên.
Bọn Ma Tử cũng nhanh chân chen chúc theo sau, họ cũng muốn xem thử là bảo bối gì.
“Ầm”
“Bụp”.
“Ây da, mẹ nó!”
Tiếp theo là những câu đó vang lên.
Đại trưởng lão vừa vào thì lập tức bay ngược ra.
Bọn Ma Tử cũng vào và còn bị văng ra xa hơn cả đại trưởng lão.
“Khí uẩn mạnh thật”.
Đại trưởng lão miễn cưỡng đứng vững lại, nhìn mỏ khoáng bằng ánh mắt không thể tin nổi.
Giây phút đó, lão ta vừa nhìn thấy rõ là cơ thể đã bị một luồng khí tông bật ra, còn bọn Ma Tử thì cũng gặp phải chuyện tương tự, đập vào mặt họ là một luồng khí thế cực bá đạo, mạnh đến mức không thể chống đỡ được, đến cả đại trưởng lão cũng bị tông văng ra thì nói gì đến bọn họ, rất nhiều người đã bị thương đến gân cốt.
“Đừng đến gần”.
Đại trưởng lão hạ giọng nói, thi triển chân nguyên hộ thể rồi lại vào trong mỏ khoáng.
Có điều chỉ trong tích tắc, lão ta lại bị văng ra lại và còn thê thảm hơn cả lần thứ nhất.
“Hừ…”
Cảnh giới Chuẩn Thiên không tin, tiếp tục dùng bí pháp bảo vệ, cố vào trong.
Nhưng sau đó vẫn cứ xấu hổ như vậy, tiếp tục bị văng ra xa hơn, với năng lực của cảnh giới Chuẩn Thiên mà cũng bị chấn động đến mức máu chảy ra từ khóe miệng, mặt mày cũng tái nhợt đi.
“Đau không?”, các trưởng lão hỏi thử.
“Đau!”. Đại trưởng lão chống hông, nghiến răng.
“Hay là nghỉ một lúc đã?”
“Vậy thì nghỉ một lúc vậy”.
Đại trưởng lão nói nghỉ là nghỉ ngay, ngồi bệt xuống đó luôn, không hề do dự.
Xong rồi còn ho ra máu.
Là do khí uẩn đó quá đáng sợ, hết lần này đến lần khác, lão ta cứ như tông phải tường, một bức tường cứng hơn cả thép, một mạch tông nhiều lần như thế mà không khó chịu mới là lạ. Con người ấy mà, không chịu thua cũng không được, không tin cũng không được, nếu còn không tin nữa thì chắc toi lun.
“Triệu Bân!”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!