“Khí vận bảo vệ bị phá rồi!”
Ở bên ngoài hố quặng, một cao thủ Chuẩn Thiên mặc áo bào đen nheo mắt.
Vài cao thủ Chuẩn Thiên và cao thủ Địa Tạng khác cũng hấp háy hai mắt, thế nhưng không ai dám tiến vào. Tuy lớp vỏ bảo vệ đã vỡ, nhưng có trời mới biết liệu bên trong tồn tại cấm chế hay không, phải cẩn thận chứ.
Nói thế nào nhỉ, ai cũng sợ bẫy rập.
Thế nên, tìm một người thử trước thì tốt hơn.
Xoạt!
Khi đám đông còn đang chần chừ thì một bóng đen đã lao vào hố quặng.
Người này chính là đại trưởng lão của Ma gia, trước đó lão ta ẩn nấp rồi lén lút chui ra, lẩn khuất trong đám người này, lại còn đứng khá gần phía trước, chỉ để khi lớp khí vận bảo vệ bị phá hủy, lão ta sẽ là người đầu tiên lao vào hố quặng, tranh thủ thời gian cứu Triệu Bân. Hết cách rồi, hôm nay chơi hơi lớn!
“Thân pháp tốt thật!”
Cao thủ Chuẩn Thiên mặc áo bào đen hừ lạnh, cũng tiến vào trong.
Bảo bối của tiên gia mà, ai lấy trước thì là của người đó.
Á…!
Thế nhưng, lão ta vừa tiến tới cửa động đã nghe thấy tiếng thét thảm thiết.
Đúng vậy, là tiếng thét thảm thiết, cực kỳ thê lương, giống như ác ma gào rú, ai nghe xong cũng rùng mình.
Đám cao thủ Chuẩn Thiên và Địa Tạng sau lưng lão ta nghe thấy tiếng hét này cũng “đạp phanh” ngay lập tức.
“Đạo hữu, cứu ta!”
Chưa hết, sau tiếng thét này là tiếng gào tuyệt vọng.
Cùng với tiếng gào là một màn sương màu đỏ thẫm như máu trào ra từ trong hố quặng, ai nhìn xong cũng bất giác nghĩ rằng bên trong hố quặng có thứ cấm chế đang sợ, chạm vào là chết luôn.
“Tên đó cũng giỏi diễn trò lắm!”
Nhị trưởng lão của Ma gia nấp trong chỗ tối không nén được câu cảm thán.
Nhìn đi, người hiểu lão đại nhất mãi mãi là lão nhị.
Nhị trưởng lão đoán không sai, gì mà tiếng hét thê thảm, gì mà kêu cứu, gì mà khói đỏ cuồn cuộn, toàn là hiện tượng giả do đại trưởng lão tạo ra. Tất cả là để đánh lừa đám đông, cho dù chỉ trong chốc lát cũng rất quý báu. Lão ta phải tìm thấy Triệu Bân trước mới đảm bảo được an toàn cho hắn.
Vì thế, lão ta diễn màn kịch này là việc cần thiết.
Khỏi phải nói, màn kịch này quả thực rất hữu dụng.
Bên ngoài hố quặng, đám đông cường giả nhíu chặt hàng lông mày, ánh mắt hấp háy cũng âm u khó đoán. Chính mắt họ nhìn thấy đại trưởng lão Ma gia vọt vào trong đầu tiên, sau đó thét lên thảm thiết, kêu cứu, sương máu, thứ nào cũng ghê rợn. Nếu cứ bất chấp tiến vào trong, chắc hẳn cũng sẽ trúng chiêu.
“Diễn trò lừa bịp”.
Kịch thì hay đấy, nhưng ta không tin đâu.
Cao thủ Chuẩn Thiên mặc ào bào đen lạnh lùng quát một tiếng rồi đuổi theo.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!