Đêm hôm sau, bọn họ mới quay lại núi Bất Tử.
Đi bao nhiêu người thì trở về đúng từng đó người, không có thương vong, hơn nữa còn thắng lợi trở về.
“Từ cảnh giới Huyền Dương đổ lên… Đều lại đây”, đại trưởng lão chào hỏi.
Cần gì phải gọi, cả Ma gia đều chạy tới cả, hai mắt sáng rỡ.
Ầm! Ầm! Ầm!
Ngay sau đó, những tiếng vang ầm ầm, khối vàng trong bùa trữ vật, đá mỏ vàng trong chiếc nhẫn ma đều được bỏ ra ngoài, chất thành một ngọn núi nhỏ, ánh vàng sáng chói lóa, cực kỳ chói mắt.
Ầm!
Bình tĩnh như Huyễn Mộng và Phượng Vũ cũng phải nuốt nước miếng ừng ực.
U Lan bên cạnh cũng ngước mắt lên theo bản năng, đúng là một ngọn núi vàng!
Cả bọn họ còn như thế nữa là người Ma gia, lần này không uổng công đi mà! Đây là một lần thu hoạch lớn, mang đi đổi tài nguyên tu luyện có thể dùng trong rất nhiều ngày, có thể cải thiện lực chiến của Ma gia lên một bậc.
“Mau rèn luyện thôi”.
Nhị trưởng lão khoát tay, nói cho hết những lời đại trưởng lão chưa nói hết.
“Rõ”, người Ma gia vung tay, nhanh chóng lao đến.
“Làm rất tốt”, Lăng Phi lại nhảy dựng lên, nện cho Triệu Bân một đấm.
Đó cũng là những lời người Ma gia muốn nói, mỏ vàng này thật là tuyệt!
“Khiêm tốn thôi”, Triệu Bân khẽ vò đầu, nhưng vào giờ phút này, có làm gì cũng chói mắt cả.
“Nói cho ngươi biết một bí mật”, Ma Tử nhỏ giọng nói: “Hắn có thể diễn xuất khí thế Thiên Võ”.
“À”, Phượng Vũ chỉ trả lời đúng một chữ.
Ma Tử nhíu mày: “Cô… Biết từ trước rồi hả?"
“Ừm!”
“Tại sao lại không nói cho ta biết?”
“Ngươi đâu có hỏi ta đâu!”
“Thúy Nhi, ngươi thay đổi rồi”, Ma Tử hít một hơi thật sâu.
Bên này, Triệu Bân đã lên núi, lấy trứng vàng ra trên đính núi, đúng là vật bất phàm, nó chẳng những hấp thụ được tinh hoa của ánh trăng mà còn hấp thu cả linh khí, chỉ là không biết rốt cuộc bên trong đó là thứ gì, quả trứng lớn thế này, khí uẩn bảo vệ mạnh mẽ như thế, tuyệt đối không thể yếu hơn Đại Bằng.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!