Hai ngày trước một ngọn núi lấy mỏ vàng của gia tộc bị người quét sạch, người cứu viện cũng bị đánh tơi tả, ầm ĩ là thế, mà mới đó không bao lâu thiếu chủ lại bị bắt cóc, mọi người có đủ lý do để tin rằng có một thế lực nào đó muốn giải quyết tộc Ám Dạ, ai bảo tộc các người hống hách quá làm chi.
“Dù là ai thì cũng phải tóm về đây cho ta”.
Gia chủ Ngô gia, gia chủ Tử gia đều ra lệnh, chắc chắn chúng là cùng một bọn.
“Đáng chết”.
Ngô Khởi và Tử Đô đều la hét tức giận ầm trời.
Hai tên đó, không biết là do tức giận vì bị bắt cóc hay là giá tiền chuộc.
Ngẫm lại cũng đúng, dù là tu vi, tư chất, thiên phú hay huyết mạch, bối cảnh, quyền lực thì họ đều vượt xa Hoa Đô, tại sao chuộc bọn này chỉ có năm ngàn vạn mà Hoa Đô lại là chín ngàn vạn, khinh thường bọn này à?
“Nhà hắn có mỏ vàng, nhà ngươi có không?”
Nếu có người nào đó hiểu chuyện thì chắc chắn sẽ nói lại khiến hai người họ á khẩu không trả lời được.
Ừm… Nghĩ thế thì trong lòng cũng thoải mái hơn, hắn ta đáng giá hơn vì nhà hắn ta có tiền, chứ không phải bọn này không bằng người, nhận thức được điều đó, mọi vấn đề đều tan biến không còn chýt tỳ vết.
“Khốn kiếp”.
Tam trưởng lão tộc Ám Dạ đang ở Đế Đô cũng cực kỳ tức giận.
Xem đi! Nhiều ngày không gặp được thiếu chủ, quả nhiên đã bị bắt cóc rồi.
Không nói nhiều lời vô nghĩa, cao thủ tộc Ám Dạ đằng đằng sát khí ra khỏi Đế Đô.
“Thật can đảm”.
Trong Thiên Tông cũng có người lao ra ngoài.
Đó là sư phụ Hoa Đô, cũng sát khí ngập trời, đồ đệ của ta mà cũng dám bắt cóc, phản rồi.
“Mau mau mau”.
Mấy người hóng hớt không sợ chuyện bị xé ra to, luôn có những người tu luyện nhàn rỗi xuất hiện như tre già măng mọc.
Núi Tiểu Long, Triệu Bân đã tìm một chỗ thoải mái ngồi xuống, lần này hắn vẫn dùng thuật biến thân, hóa thành một thiếu niên, Hoa Đô thì ở ngay bên cạnh, bị trói, cả người dán đầy bùa chú, bị trói rất chặt, nước mắt lại chảy dài, bởi vì trong miệng là một chiếc tất thối, cái vị đó ấy à! Nồng nàn đậm sâu luôn.
“Đừng sợ, ta chỉ cần tiền", Triệu Bân vỗ vỗ Hoa Đô.
Ưm ưm…!
Đáp lại hắn là những tiếng ưm ưm của Hoa Đô, nếu lão già kia có mặt ở đây chắc hẳn sẽ phiên dịch cho hắn ta rằng: Đừng để lão tử biết ngươi là ai, nếu không nhất định sẽ diệt cửu tộc nhà ngươi.
Ầm! Ầm! Ầm!
Trong khi họ nói chuyện thì xung quanh đã vang lên tiếng gầm rú.
Là người tộc Ám Dạ tìm tới, đằng sau là một đám người theo xem cuộc vui.
Triệu Bân nhìn lướt qua, đội hình thật sự rất lớn.