Hơn nữa, việc Triệu Bân đi dạo với Long Phi đã khiến cho Ân Minh cảm thấy rất khó chịu, Đại Hạ Long Phi thuộc về hắn ta, cái tên Cơ Ngân này là cái thá gì chứ!
"Bái kiến công chúa", Ân Minh chắp tay thi lễ.
"Đêm đã khuya sao ngươi còn tới đây?", Long Phi lịch sự cười hỏi.
“Ông nội đang tìm ta”, Ân Minh mỉm cười rồi nhìn sang Triệu Bân nói tiếp: “Thật bất ngờ khi gặp Cơ sư đệ ở đây”.
“Có duyên quá!”, Triệu Bân mỉm cười nói, ngoài mặt tươi cười nhưng trong lòng lại có sát ý, đêm đó suýt chút nữa là hắn bị hại mất mạng, sớm muộn gì hắn cũng phải tìm Ân Minh tính sổ.
Không chỉ có hắn, Phượng Vũ cũng đang chờ để được tính sổ với Ân Minh!
"Đi thôi", Long Phi cất bước đi trước.
Triệu Bân vội vàng theo sau, hắn không muốn ở lại chỗ này thêm một giây phút nào nữa.
Phía sau lưng họ, sắc mặt của Ân Minh trở nên hết sức khó coi.
“Đã tìm được Ngân Sơn chưa?”, Ân Minh hỏi.
"Vẫn bặt vô âm tín", Kim Sơn lão quỷ bên cạnh hắn ta lắc đầu nói.
“Tiếp tục tìm”, Ân Minh lạnh lùng nói: “Ngoài ra hãy kiểm tra xem tại sao Cơ Ngân lại tới đây và hắn đã gây ra chuyện gì?”
“Đã hiểu”, Kim Sơn lão quỷ gật đầu.
Ân Minh rời đi, trong lòng tràn đầy lửa giận.
Lửa giận này không chỉ vì Cơ Ngân mà còn vì Ngân Sơn lão quỷ, bảo lão ta đi giết Cơ Ngân, lão ta rốt cuộc con mợ nó đã chạy đi đâu?
"Trên núi Bất Tử của ta".
Đây chính là câu trả lời của Triệu Bân.
Đối với Ngân Sơn lão quỷ Triệu Bân phải xử lý cẩn thận, nếu như thả lão ta ra ngoài thì sau này lão ta sẽ trở thành một tai họa.
Nghĩ đến chuyện bắt cóc tống tiền, hắn lại liếc mắt nhìn Long Phi.
Nếu như bắt cóc công chúa thì đòi bao nhiêu tiền mới thích hợp đây!
"Đa tạ công chúa đã tiễn ta".
Sau khi ra khỏi cửa cung thì Triệu Bân ngay lập tức chạy thẳng.
Còn chưa đợi Long Phi nói tiếng nào thì hắn đã quay đầu bỏ chạy, có lẽ vì chạy quá nhanh cho nên hắn vẫn chưa vững bước và bị ngã chổng vó, vừa ngã xuống là hắn đã liền đứng lên tiếp tục chạy.
Hắn chạy trối chết, vừa chạy vừa té liên tục.
Phải chạy nhanh mới được, hoàng cung chẳng phải là nơi tốt đẹp gì, có thể sống sót bước ra ngoài khiến hắn cảm thấy rất xúc động.
"Ta... đáng sợ như vậy sao?"
Khóe miệng Long Phi giật giật, vài phút sau cô ta lại che miệng cười trộm, thái độ chật vật của Cơ Ngân trông thật buồn cười.
Trở về đường phố, Triệu Bân lại đi thẳng đến thanh lâu.
Nhưng khi hắn vừa đến cửa thanh lâu thì đã bị tóm.
Ai tóm hắn? Chính là người của Linh Lung các.