Trùng hợp ghê, Triệu công tử cũng nghĩ như thế đấy. Hắn cướp từ chỗ của đám Ngô Khởi mà, nếu muốn thì đi tìm đám Ngô Khởi ấy. Vẫn là câu nói ấy thôi, đã vào túi của hắn rồi, ai đòi hắn cũng không đưa.
Vẫn là đêm khuya tĩnh lặng.
Triệu Bân lấy Huyền Giáp ra, lại bắt đầu làm Huyền Giáp.
Hắn một công mà đôi việc, vừa nghiên cứu Huyền Giáp, vừa thông qua phân thân trông chừng quả trứng vàng. Phá được một cái lỗ lớn, quả trứng vàng điên cuồng nuốt lấy linh khí đất trời và sức mạnh của lòng đất, vết nứt trên vỏ trứng cũng càng ngày càng nhiều.
Hắn từng ra lệnh cho phân thân tiến tới trước nhìn trộm.
Thế nhưng chẳng nhìn được gì hết, còn gặp phải phản phệ.
“Cho dù không phải thần thú cũng là một loài vật nào đó với huyết thống đáng sợ”, đại trưởng lão Ma gia khẳng định chắc như đinh đóng cột, vỏ cũng vỡ rồi mà vẫn không nhìn rõ được bên trong. Giấu giấu giếm giếm như thế chính là minh chứng tốt nhất.
Đêm khuya, Triệu Bân lẻn ra khỏi phòng.
Tất nhiên hắn tới lôi trì, vì không phải của nhà hắn nên hắn không hề thấy xót, cứ vài ba bữa lại hút sạch một lần. Chẳng sao hết, Long Phi giết được hắn chắc? Cùng lắm thì ăn đòn! Tú Nhi nói rồi, ăn đòn cũng là một hình thức tu hành, thực tế chứng minh, ăn đòn nhiều, da mặt hắn cũng dày hơn thật.
Ưm…!
Khi ngang qua lầu gác của Long Phi, hắn đột nhiên nghe thấy một tiếng rên rỉ.
Triệu Bân nhướn mày khi nghe ra được vẻ đau đớn trong tiếng rên kia. Nguyên nhân vì hắn cũng thường xuyên nghe thấy âm thanh này trên đỉnh Tử Trúc, sư phụ Vân Yên của hắn gặp phải phản phệ trong mơ cũng đau đớn vô cùng giữa đêm khuya thanh vắng.
Hắn đảo mắt nhìn khắp nơi rồi mới dè dặt ghé lại gần.
Hé cửa sổ ra, nheo mắt nhìn vào bên trong, hắn có thể nhìn thấy Long Phi đang ngồi khoanh chân, cơ thể kiều diễm run lên từng hồi, ánh mắt rất đau khổ, khí tức cuồng bạo. Không chỉ khí tức của cô ta mà khí tức của cửu vĩ hồ cũng vậy, chắc hẳn là không đè nén được sức mạnh của cửu vĩ tiên hồ nữa rồi, con hồ ly kia đang biến dị.
Phụt!
Khi hắn nhìn vào, Long Phi đột nhiên ộc ra một búng máu.
Thấy vậy, hắn kéo cửa sổ ra chui vào, bàn tay đặt lên lưng của Long Phi, chân nguyên truyền vào trong, có cả âm thanh của Tịnh Tâm Quyết, chỉ để trấn an tinh thần của cô ta. Trong thời khắc mấu chốt này, không thể tẩu hỏa nhập ma được.
Ưm…!
Long Phi lại rên thêm một tiếng, ý thức đã trở nên mơ hồ.
“Cố gắng tịnh tâm!”, Triệu Bân vội vàng nói.
Đáp trả hắn là một luồng sức mạnh cuồng bạo trào ra khỏi cơ thể Long Phi.
Phụt!
Cách quá gần chưa chắc đã là chuyện gì tốt.
Ví dụ như hắn đây, bị hất tung ra ngoài ngay lập tức, tạo thành một cái hố lớn trên tường, máu tươi tung tóe. Đó là sức mạnh của cửu vĩ hồ, dù chỉ mới một phần rất nhỏ, cũng đủ khiến hắn gặp nội thương.
“Sư bá chưởng giáo!”
Trong lúc bay ngược ra ngoài, Triệu Bân hả họng hô ầm lên.
Cửu vĩ hồ quá điên cuồng, chắc chắn hắn không kiềm giữ được, cần cao thủ Chuẩn Thiên mới ổn.
Đùng!
Dứt lời đã thấy lầu gác của Long Phi đổ sập.
Vẫn là sức mạnh của cửu vĩ hồ, cả một tòa lầu gác đẹp đẽ bỗng chốc gạch ngói bay tứ tung.
“Công chúa!”, hai thị nữ cuống cuồng xuất hiện.
“Chớ qua đó!”, Triệu Bân quát ầm lên.
Thế nhưng lời nhắc nhở của hắn vẫn quá muộn, hai thị nữ vừa mới lao tới đã bị một quầng khí hất bay, chưa kịp chạm đất đã có một móng vuốt vung về phía họ, tất nhiên là móng vuốt của hồ ly, thế nhưng là ảo ảnh do khí ngưng tụ thành. Cho dù là vậy, uy lực của nó cũng đủ mạnh rồi.
Chí ít thì hai thị nữ không đỡ nổi.
Không sai, Long Phi hóa cửu vĩ rồi.
Cửu vĩ hóa không đáng sợ, đáng sợ là cửu vĩ hóa trong trạng thái mất ý thức. Long Phi trong hình thái này chẳng khác nào Vân Yên khi mộng du, chẳng khác nào kẻ điên, không còn nhận ra ai nữa.
Không nghĩ ngợi nhiều, hắn tiến lên trước, đấm bay móng vuốt ảo ảnh bằng đòn Hám Sơn Quyền.
Vì thế, hắn cũng phải trả giá bằng máu, nắm đấm lập tức nổ tung thành sương đỏ.
“Đi mau!”
Triệu Bân phất tay, đẩy hai thị nữ ra ngoài.
Cùng lúc đó, hắn cũng bay người trốn ra sau, bởi vì móng vuốt hồ ly thứ hai đã thò ra và hướng về phía hắn. Móng vuốt còn chưa tới gần, hắn đã cảm nhận được sức mạnh khủng khiếp như bị núi đè.
Trốn!
Triệu Bân quát khẽ một tiếng, thuấn thân bỏ đi.
Tiếc rằng với tu vi hiện tại của hắn thì Thiên Nhãn thuấn thân không thể quá hai mươi trượng, vừa tiếp đất thì móng vuốt của hồ ly đã lao tới, cái tát từ trên trời giáng xuống như núi Thái Sơn đổ sập xuống người. Mới chỉ là khí thế đã khiến xương cốt của hắn gãy răng rắc chứ đừng nói gì đến chạy, lúc này muốn nhúc nhích cũng khó.
Trong thời khắc nguy cấp, hắn cưỡng ép khởi động thiên cang hộ thể.
Vậy nhưng, chẳng có tác dụng gì.
Thiên Cang Tráo với hàng phòng ngự tuyệt đối thì cũng phải xem xem đang đánh với ai.
Đối mặt với cửu vĩ hóa, thiên cang hộ thể mạnh mẽ như biến thành một tờ giấy trắng mỏng manh, chỉ thoáng chốc đã tiêu tán. Đến cả Thần Long Vẫy Đuôi được dùng ngay sau đó cũng bị nghiền nát thành tro bụi, chèn ép tuyệt đối. Với sức mạnh chèn ép tuyệt đối này, cho dù bí thuật của hắn bá đạo đến đâu cũng chỉ là vật trang trí.
Đùng!
Móng vuốt hồ ly hạ xuống, vỗ cho hắn một cái.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!