Trên đỉnh Ngọc Linh, Dương Huyền Tông và những người khác đều thở dài nhẹ nhõm.
Trong tiếng hoan hô, Triệu Bân và Long Phi đều đã mở mắt ra.
Bốn mắt nhìn nhau, hai người đều sững sờ khi nhìn thấy ánh mắt của mọi người xung quanh trở nên kỳ quái, mà thần sắc của ai cũng có vẻ phấn khích.
Mất vài giây thì hai người mới có thể phản ứng, cả hai đều cúi đầu lau máu mũi, Triệu Bân trước giờ da mặt vẫn dày cho nên không có việc gì, còn Long Phi lúc này thì đã đỏ mặt bừng bừng! Cô ta đang xấu hổ đến mức chỉ muốn tìm một vết nứt trên mặt đất để chui vào.
“Thuốc bổ này không được dùng quá nhiều”.
Triệu Bân vừa lau máu mũi vừa lẩm bẩm nói.
Trên thực tế, tất cả mọi người có mặt đều biết chuyện gì đang xảy ra. Bọn họ biết do hai người nhìn thấy những hình ảnh tươi đẹp thoát tục cho nên mới chảy máu mũi giàn giụa như vậy!
Hoàng phi Vũ Linh liếc mắt một cái, tại sao trông bà ấy còn có chút tức giận?
Khi bà ấy nhìn sang Long Phi thì bà ấy lại day day trán, con gái của bà ấy cũng không thua kém gì người ta.
“Ngày xưa nàng cũng không khá hơn là bao”.
Nếu như hoàng đế có mặt ở đây thì nhất định sẽ nói như vậy.
Nếu không thì ông ta cũng không thể nắm giữ được một mỹ nhân ngây thơ như bà ấy.
“Đúng là một cảm giác kỳ lạ”.
Triệu Bân lau máu mũi, nội thị khí lực.
Sau khi lập khế ước với Long Phi, hắn luôn cảm thấy có một nguồn sức mạnh thần bí đang cuồn cuộn không ngừng rót vào cơ thể mình, vô cùng dồi dào.
“Sức mạnh của Cửu Vĩ”.
Triệu Bân vừa lẩm bẩm vừa thoáng liếc nhìn qua Long Phi.
Cơ thể của Long Phi cũng đang bốc ra hơi nóng giống như hắn, đó chính là khí huyết của Cửu Vĩ đang được chuyển vào cơ thể hắn thông qua khế ước chứ Long Phi không thể tự chủ được trong việc này.
“Đã bắt đầu chia ra rồi sao?”, Triệu Bân ngạc nhiên.
Nhưng cẩn thận suy xét lại thì hắn mới cảm thấy không phải. Nguồn sức mạnh của Cửu Vĩ Tiên Hồ chắc chắn rất khổng lồ cho nên một mình Long Phi mới không thể gánh được, phải tìm một người khác chia nguồn sức mạnh đó ra. Khế ước cộng sinh chính là một thông đạo để nguồn sức mạnh chảy qua cơ thể của người thứ hai, mặc dù còn chưa bắt đầu chia tách sức mạnh nhưng nguồn sức mạnh của Cửu Vĩ đã tràn đầy vào cơ thể của hắn.
Nghĩ đến đây, hắn lại nội thị khí lực.
Nguồn sức mạnh đang chảy vào trong cơ thể của hắn là rất lớn nhưng còn lâu mới đạt tới phân nửa sức mạnh của Cửu Vĩ, nhiều nhất cũng chỉ mới truyền qua khí tức của Cửu Vĩ.
“Ba ngày sau chia tách sức mạnh Cửu Vĩ Hồ”.
Đại Hạ Hồng Uyên khẽ cười rồi lăng không bước đi.
Sau ông ta, Tử Y Hầu cũng rời đi, từ đầu đến cuối lão không nói tiếng nào nhưng trước khi đi lão còn liếc nhìn Triệu Bân một cái, đây là lần đầu tiên lão gặp Cơ Ngân nhưng lão lại có cảm giác rất quen thuộc.
“Tự chuẩn bị đi”, Dương Huyền Tông dặn dò xong rồi cũng xoay người rời đi.
“Ngươi giỏi lắm”.
Linh Lung dùng sức véo khuôn mặt nhỏ nhắn của Triệu Bân khiến cho Triệu Bân phải nhe răng trợn mắt, nữ soái bên cạnh cũng che miệng cười trộm, nói thực ra thì cô ta cũng đang muốn chọc chọc vào cái bụng nhỏ của Triệu Bân, cảm giác chắc chắn sẽ rất thích.
Hai người cuối cùng cũng rời đi, cảm giác như vừa trút được một gánh nặng.
Trên núi chỉ còn lại Triệu Bân, Long Phi cùng hoàng phi.
Chắc là do xấu hổ quá cho nên Long Phi liền trốn đi, đóng cửa lại sau lưng.
Về phần Triệu Bân, hắn vẫn đang đắm chìm trong việc nghiên cứu sức mạnh Cửu Vĩ, hắn mới chỉ được truyền một chút khí tức mà đã mạnh mẽ như vậy, vậy thì sức mạnh Cửu Vĩ thật sự còn kinh khủng đến cỡ nào nữa. Thực ra thì hắn cũng đã từng được thấy qua sức mạnh đó rồi, Long Phi Cửu Vĩ Hóa chỉ cần một tát là đã có thể khiến cho hắn thê thảm, hắn có muốn thi triển bí thuật huyền pháp gì cũng đều vô dụng.
Bởi vì cả hai người vốn không cùng trình độ.
Nghĩ đến đó, hắn liền nở nụ cười.
Nếu như hắn có được một nửa sức mạnh Cửu Vĩ thì cũng xem như hắn đã được một bước lên trời.
Như vậy thì hắn sẽ có cơ hội lớn hơn để cứu được mẹ của mình.
Khi hắn ngước mắt lên thì liền thấy hoàng phi đang nhìn mình bằng ánh mắt không được thân thiện cho lắm.
Đúng là mẹ nào con nấy, sắc mặt của ai khi nhìn hắn cũng không hề thân thiện.
Triệu Bân cười ha hả.
Trong lúc đang cười thì lỗ mũi của hắn lại chảy máu.
Khi đang lập khế ước cộng sinh thì hắn đã nhìn thấy quá nhiều thứ không nên nhìn thấy của cả Long Phi và hoàng phi rõ mồn một ngay trước mắt! Hoàng hậu Đại Hạ cao quý lộng lẫy, ở trên giường vẫn rất hoạt bát sinh động, mặc dù lúc này hoàng phi đang mặc y phục nhưng trong mắt hắn cũng không có gì khác biệt so với lúc không mặc.
Ánh mắt của hoàng phi lại càng sắc lạnh hơn.
Tên nhóc này sao nhìn ai cũng chảy máu mũi.
Nói bừa, ta nhìn Man Đằng chắc chắn sẽ không chảy máu mũi.
Đây chính là câu trả lời của Triệu công tử.
“Nếu như ngươi dám ức hiếp con gái của ta thì cứ đợi đấy”, hoàng phi chỉ để lại một câu rồi xoay người rời đi.
Nghe vậy, khóe miệng của Triệu Bân khẽ giật giật, kể từ khi quen biết Long Phi thì hắn thường xuyên bị đánh thê thảm!
Đêm đã khuya, hắn cũng xoay người trở về phòng.
Sau khi đóng chặt cửa phòng thì hắn mới khoanh chân ngồi xuống.
Khế ước cộng sinh đã hoàn thành, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng khí tức của Cửu Vĩ Tiên Hồ, cảm nhận được sức mạnh bao la, trước nguồn sức mạnh này hắn bỗng trở nên cực kỳ nhỏ bé, nếu như không bị ký chủ trói buộc thì Cửu Vĩ Tiên Hồ chắc chắn sẽ càng lúc càng mạnh.
“Nhanh lên, đừng lười biếng”.
Sắc trời còn chưa sáng thì đã nghe thấy tiếng ồn ào trên đỉnh Ngọc Linh.
Đó chính là tiếng của Dương Huyền Tông, ông ta đã dẫn lên đỉnh Ngọc Linh một đám trưởng lão, ai cũng đang tận tâm xây dựng tế đàn, hai tòa tế đàn được bố trí theo thế âm dương, kết nối với nhau bằng những trận văn đặc biệt, đích thân Dương Huyền Tông đến giám sát cho nên không có ai dám làm qua loa.
Trong phòng, Triệu Bân vẫn đang khoanh chân ngồi thiền định.
Khí huyết của hắn dâng trào, sinh khí vô cùng mạnh mẽ, nhờ khế ước cộng sinh cho nên khí tức của Cửu Vĩ vẫn đang chảy vào trong cơ thể của hắn, bổ sung cho đan hải của hắn, thực lực của hắn ngày hôm nay đã khác xưa rất nhiều, năng lượng bên trong cơ thể của hắn cũng càng lúc càng trở nên thuần khiết.
Không biết đến khi nào thì hắn mới mở mắt ra, trên mặt tràn đầy ánh sáng.