Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

 
             Không cần hắn ta nói thì người của trấn ma ti cũng không nhàn rỗi.  

             Đáng tiếc đất Ma rất rộng, bọn họ không thể phòng thủ toàn bộ, chỉ có thể cắt cử ra từng nhóm tuần tra. Những kẻ bên ngoài xâm nhập vào được chính là nhờ lợi dụng chỗ trống giữa các phiên tuần tra, nếu như trấn ma ti muốn phòng thủ kín kẽ không một khe hở thì chắc phải điều động toàn bộ quân đội đến đây mới có thể làm được, chuyện này rốt cuộc cũng không thể trách người của trấn ma ti.  

             "Biến mất rồi".  

             Trong lúc Triệu Bân đang cảnh giác thì hơn mười thân ảnh kia đã biến mất.  

             Ba người Triệu Bân cũng tăng tốc, bọn họ gánh vác sứ mệnh trên vai, không thể trở về tay không.  

             Á!  

             Sau đó liên tục có những tiếng kêu rên thảm thiết vang lên.  

             Trên đường đi bọn họ không ngừng phải đối mặt với những con quỷ nhảy ra tìm kích thích. Bọn chúng không thể nuốt trôi ba người bọn họ cho nên liền bị phản sát, số ma quỷ bị bọn họ giết chết không dưới trăm con, trong đó còn có rất nhiều ma quỷ cảnh giới Địa Tạng có chiến lực hung hãn, ngay cả thần trí cũng không thấp.  

             Ở một nơi khác cũng có rất nhiều tiếng kêu la thảm thiết vang lên.  

             Điều này khiến cho sắc mặt của ba người bọn họ không được tốt lắm, chắc chắn là đã có rất nhiều kẻ khác cũng đã tiến vào đây, trên đường đi cũng đụng trúng và phải chiến đấu với ma quỷ như bọn họ cho nên mới gây ra nhiều tiếng kêu rên thảm thiết như vậy.  

             Á!  

             Càng tiến sâu vào trong thì ma quỷ xuất hiện càng nhiều, tiếng kêu rên thảm thiết cũng vang lên càng nhiều. Có ma quỷ thì cũng có những kẻ không sợ chết từ bên ngoài xâm nhập vào đây, không cần trấn ma ti xử lí bọn chúng thì bọn chúng cũng không có khả năng cao sống sót, ma quỷ trong đất Ma há lại là thứ mà bọn chúng có thể dễ dàng giải quyết được?  

             Tất nhiên cũng có những kẻ mạnh đã xâm nhập vào gần di chỉ Ma vực.  

             Ba người Triệu Bân không dám trì hoãn, gia tăng tốc độ một đường phóng tới trước.  

             "Lại là bọn chúng".  

             Một lúc sau, Triệu Bân đột nhiên ngừng lại nói.  

             Thiên Vũ cùng Sở Vô Sương cũng ngừng lại.  

             Lần này không cần Sở Vô Sương nói thì bọn họ cũng có thể mơ hồ cảm nhận được có những bóng đen đang chuyển động qua lại trong một sơn cốc tối tăm, không biết là đang tìm thứ gì.  

             Lần này ba người không đi đường vòng nữa, nếu đi đường vòng thì sẽ rất xa.  

             Khi bọn họ đi tới rìa sơn cốc thì hơn mười mấy thân ảnh kia đều đã phóng ra ngoài, kẻ nào cũng khoác hắc bào.  

             Triệu Bân lẳng lặng mở ra Thiên Nhãn, có thể nhìn xuyên thấu qua hắc bào của đối phương. Những kẻ này đều không phải là người Đại Hạ bởi vì trang phục bên dưới hắc bào rất kì quái, trên trán bọn chúng không có tóc, sau lưng thắt một bím tóc nhỏ, tuổi tác không cao nhưng dưới mũi đều có một chòm râu, thanh đao mà bọn chúng đeo cũng rất kì quái, vừa dài hẹp vừa sắc bén.  

             Thú vị nhất là đôi giày mà những kẻ này đang đi, nhìn sao thì cũng giống như một tấm ván gỗ, khi đi lại thì phát ra tiếng kêu lạch cạch.  

             "Người có thể rời đi, bảo bối thì để lại".  

             Kẻ cầm đầu đám người kia bước lên ngạo nghễ, chống nạnh nói.  

             Thiên Vũ cùng Sở Vô Sương đều cau mày, đám người này rốt cuộc là vào đây tìm đan Trường Sinh Bất Lão hay là vào đây để cướp?  

             Ngoài ra, cách mà tên này nói chuyện sao lại kì quái đến thế?  

             "Bọn chúng không phải người Đại Hạ".  

             Triệu Bân sờ sờ cằm, thì thào nói.  

             Người Đại Hạ không nói chuyện với âm sắc như vậy, đám người này ra ngoài rất dễ bị người ta đánh.  

             Khi ba người Triệu Bân đang quan sát thì hơn một chục kẻ đó liền cầm đao đang bao vây bọn họ, rõ ràng là muốn đánh cướp, nếu như bọn họ không giao ra bảo bối thì đám người này chắc chắn sẽ xông lên tấn công bọn họ.  

             "Cút!"  

             Triệu Bân phất tay đánh ra một chưởng hất văng tên cầm đầu rồi phi thân bay đi.  

             Tốc độ ra đòn của hắn cực nhanh, trước khi bước vào sơn cốc bởi vì khoảng cách quá xa cho nên hắn không thể thấy rõ đạo hạnh của đám người này, hiện giờ thì hắn đã thấy rõ, tu vi của đám người này cũng không tính là thấp, nội tình cũng có chút hùng hậu, một số kẻ còn có bề ngoài dọa người, nếu như không phải hắn đang vội vàng tới di chỉ Ma vực thì hắn cũng không ngại trấn lột sạch sẽ đám người này.  

             Vèo! Vèo!  

             Thiên Vũ và Sở Vô Sương cũng không muốn dây dưa nữa, ngay sau khi Triệu Bân đánh ngã tên cầm đầu rồi phi thân bay đi thì bọn họ cũng nhanh chóng đuổi theo.  

             "Nhát cáy!"  

             Một tiếng quát tức giận vang lên từ phía sau.  

             Tiếng quát vừa vang lên thì cả ba người Triệu Bân đều dừng lại, liếc mắt nhìn nhau một cái rồi liền bay vòng trở lại.  

             Không biết vì sao khi nghe thấy hai chữ này thì bọn họ liền cảm thấy tức giận!  

             "Nhát cáy!"  

             Thấy ba người Triệu Bân quay lại, hơn mười mấy kẻ mặc hắc bào kia đều xông lên, quát tháo bằng thứ tiếng mà loài người không thể hiểu được. Bọn chúng chặn kín đường ra sơn cốc, nhất quyết phải tiêu diệt cho bằng được ba người Triệu Bân.  

             "Đừng cản ta, để ta giết hết bọn chúng".  

             Triệu Bân xắn tay áo nhỏ lên, tức giận ngập trời nói.  

             "Ta cũng muốn giết hết bọn chúng".  

             Thiên Vũ rút kiếm, khí thế hừng hực.  

             Sở Vô Sương nhìn Triệu Bân, rồi lại nhìn sang Thiên Vũ: hai người đều muốn giết hết bọn chúng, vậy thì ta làm gì?  

             "Cô ở đó hóng gió".  

             Dù hai người không đáp lại nhưng thần thái đã nói lên tất cả.  

             Không sai, mấy chuyện này để nam nhân bọn họ làm là được, nữ nhân đứng một bên đợi đi.  

             Sở Vô Sương cũng rất hiểu chuyện, thật sự lui lại phía sau.  

             Giết!  

             Tên cầm đầu bên kia quát lớn, bổ một đao về phía Triệu Bân.  

             Triệu Bân thậm chí còn không thèm nhìn mà đã có thể nghiêng người né tránh rồi ngay lập tức chọc ngón tay vào giữa ấn đường của kẻ đó.  

             Đột nhiên, Triệu Bân chớp mắt liền cảm thấy có một luồng khí tức phong ấn đáng sợ bao trùm lấy cơ thể hắn, có hai kẻ mặc hắc bào khác phối hợp rất ăn ý với tên cầm đầu, bọn chúng đã thi triển thuật phong ấn lên người Triệu Bân trước khi hắn có thể chọc ngón tay trúng vào ấn đường của tên cầm đầu kia.  

             Ngay lúc đó, đao của tên cầm đầu cũng đã bổ xuống lần nữa.  

             Ngoài ra còn có thêm kẻ mặc hắc bào thứ tư và thứ năm đang xông lên công phạt, những thanh đao trong tay bọn chúng sáng loáng, đều nhắm thẳng vào đầu của Triệu Bân, nếu như còn không né tránh thì hắn chắc chắn sẽ bị chém nát.  

             Rống!  

             Trong lúc nguy cấp, Triệu Bân mạnh mẽ thi triển Thần Long Vẫy Đuôi phá vỡ phong ấn.  

             Ngay sau đó hắn lại mở ra Thiên Cang hộ thể, những kẻ đang bổ đao về phía hắn đều bị chấn văng ra xa, kẻ có nội tình yếu còn bị chấn kinh đến mức phun máu giàn giụa.  

             Thấy vậy, kẻ mặc hắc bào thứ sáu và thứ bảy cũng liên tiếp khai công.  

             Kẻ mặc hắc bào thứ chín và thứ mười thì tiếp tục hợp tác thi triển thuật phong ấn.  

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận