“Đi!”
Triệu Bân gào to một tiếng, quay đầu bỏ chạy.
Sở Vô Sương và Thiên Vũ cũng không chậm, bỏ chạy với tốc độ nhanh như gió.
"Đi?"
Đám người Thi tộc hừ lạnh, toàn bộ xông tới như ong vỡ tổ
Sở Vô Sương phát động công kích đầu tiên, cô ta thi triển ra một luồng sáng như ánh mặt trời thiêu đốt, luồng sáng này còn đáng sợ hơn rất nhiều so với bùa lôi quang, đã khiến cho đám người Thi tộc đều bị lóa mắt.
Vèo!
Triệu Bân cũng vung tay nhỏ ném ra một xấp bùa lôi quang.
Thiên Vũ cũng không nhàn rỗi, phất tay ném ra một xấp bùa nổ.
Ầm! Ầm! Ầm!
Sơn cốc u ám cô quạnh bỗng nhiên nổi lên những tiếng nổ vang trời.
Đám người Thi tộc hết sức chật vật, luồn sáng thiêu đốt, bùa lôi quang cùng bùa nổ đã khiến cho bọn chúng rất khó chịu, ngoại trừ tên Thi tộc thứ ba có Thiên Nhãn thì tất cả những tên còn lại đều đã bị bôi đen mắt, đầu óc ông ông chấn động.
Trong chớp mắt ba người Triệu Bân đã thoát ra ngoài
“Bắt sống cho ta”, tên cầm đầu đám người Thi tộc quát lớn.
Không cần hắn ta hạ lệnh thì đám người Thi tộc còn lại cũng đã xông lên truy sát rất hung hãn.
"Nổ chết các ngươi".
Thân thể của Triệu Bân nhỏ bé nên rất nhanh nhẹn, hai hay hắn ôm một đống bùa nổ rồi ném ra một cách bạt mạng, chân nguyên của hắn rất dồi dào cho nên hoàn toàn có thể tiêu hao cho đống bùa nổ này, hắn nhất quyết muốn khiến cho đám người Thi tộc bị nổ chết.
Sở Vô Sương nhìn thấy vậy thì thổn thức không thôi.
Thiên Vũ nhìn thấy vậy cũng nhếch miệng tặc lưỡi.
Đã có đan hải mà lại còn có đại địa linh chú, cái tên này đúng là quá bá đạo, đổi lại là bọn họ thì cũng không dám lãng phí nhiều chân nguyên cho đống bùa nổ đến vậy, cả một đống bùa nổ đang bay đầy trời chắc chắc tiêu hao nguồn chân nguyên khổng lồ, cho dù cả hai người bọn họ liên thủ lại thì cũng không đủ chân nguyên để dùng.
Ầm! Ầm! Ầm!
Tiếng ầm ầm lại liên tiếp vang lên, dường như không có hồi kết.
Triệu Bân đại triển thần uy khiến cho đám người Thi tộc càng lúc càng chật vật, bọn chúng không thể nào chống đỡ được quá nhiều bùa nổ cùng một lúc cho nên trên đường rượt đuổi ác liệt đã bị nổ rất thê thảm. Những kẻ có nội tình yếu cho dù có được thi khôi che chắn thì cũng đều bị nổ đến mức không gượng dậy được.
"Chân nguyên vô hạn?"
Tên cầm đầu đám người Thi tộc nheo mắt khiếp sợ không thôi.
Cho dù có đan hải thì hắn cũng không nên lãng phí chân nguyên như thế chứ!
"Tán!"
Tên Thi tộc thứ hai quát lên một tiếng rồi thi triển bí thuật.
Hắn ta vừa dứt lời thì đã vẽ ra một vòng tròn bao quanh đám người Thi tộc, bùa nổ vừa chạm vào vòng tròn thì đều mất đi khả năng phát nổ, cách này so với cách chống đỡ bùa nổ đơn lẻ trước đó hiểu quả hơn nhiều.
“Thi tộc quả nhiên có nhiều nhân tài”.
Triệu Bân không ném bùa nổ nữa, quay đầu chạy còn nhanh hơn thỏ.
Tên cầm đầu đám Thi tộc cũng không chậm, một chân đạp đất lấy đà, lăng không nhảy lên đánh ra một chưởng xa ba trượng, trên chưởng ấn còn có văn lộ kỳ lạ lưu chuyển.
"Đi!"
Triệu Bân cũng một chân đạp đất lấy đà, lăng không bỏ chạy.
Trong chớp mắt, hắn giương cung cài tên, xoay người bắn thủng chưởng ấn đang đánh tới.
"Phong".
Tên cầm đầu đám Thi tộc lại đánh tới tiếp, tay vung lên cao.
Tên này cũng rất xuất chúng, không hổ là người của Thi tộc, hắn ta vừa biến ra một cỗ quan tài lớn từ trên trời giáng xuống bao phủ lấy toàn bộ cơ thể của Triệu Bân. Bên trong trên quan tài có khắc rất nhiều bí văn, mỗi một bí văn đều tự mang lực phong ấn.
"Phá!"
Triệu Bân hừ lạnh một tiếng, dùng Thiên Cang hộ thể phá vỡ quan tài.
Hắn còn chưa kịp thở thì tên Thi tộc thứ ba đã đánh tới, phóng ra một luồng kiếm khí chém ngang người hắn. Tên Thi tộc thứ tư và thứ năm cũng đã đánh tới, một người cầm đao lăng không trảm, một người cầm kiếm đâm xuyên thân. Triệu Bân không kịp tránh né, hóa giải được một đao nhưng lại trúng một kiếm.
“Cơ Ngân”, cả Sở Vô Sương và Thiên Vũ đều ngoái đầu nhìn lại.
"Đi!"
Triệu Bân từng bước đứng vững, lại phi thân bỏ chạy.
Thiên Cang hộ thể của hắn vẫn chưa tiêu tán, những đòn công kích của đám người Thi tộc đều bị chặn lại.
Sở Vô Sương cùng Thiên Vũ cũng không dừng chân, nhanh chóng chạy thoát ra khỏi sơn cốc.
Khi đến di chỉ Ma vực thì hai người bọn họ lại trở thành gánh nặng của Cơ Ngân.
Chờ xem, chỉ cần hai người bọn họ được an toàn thì Cơ Ngân liền có thể nhanh chân bỏ chạy, việc bỏ chạy này hắn cũng đã quá quen cho nên không thành vấn đề đối với hắn, hai người bọn họ không cần phải lo, cứ chạy càng nhanh càng tốt.
Sự thật đúng như bọn họ đự đoán.
Hai người bọn họ vừa thoát ra khỏi sơn cốc thì Triệu Bân cũng đã phóng ra ngoài như một tia chớp, hai cái chân nhỏ chạy vèo vèo, nhìn từ xa thì trông hắn đã không còn là một con người đang chạy mà là một cơn lốc cuốn từ trong sơn cốc ra ngoài.
“Chia ra bốn người đuổi theo hai tên kia”.
“Nhóm còn lại cùng ta đuổi theo Cơ Ngân”.
Tên cầm đầu Thi tộc hừ lạnh một tiếng, đuổi theo sát nút.
Đám Thi tộc còn lại cũng làm theo mệnh lệnh của hắn ta.
Hai kẻ còn lại không mạnh bằng Cơ Ngân, cho dù có thực lực mạnh tới cỡ nào thì cũng không thể gây ra sóng gió, nhưng Cơ Ngân thì khác, hắn có Thiên Nhãn Thuấn Thân, trong chớp mắt không đề phòng liền có thể bị một kích tuyệt sát, khó lòng phòng bị, tốt hơn hết là trong lúc đồng lực của hắn đang bị tiêu hao thì cắt cử ra nhiều người đuổi theo giết chết hắn, nếu như có thể bắt sống hắn thì lại càng tốt.
"Chờ ta thở một chút".
"Quay lại liền giết chết các ngươi".
Triệu Bân thầm mắng, hai chân vẫn tiếp tục phóng vèo vèo
Sau lưng hắn, một đám người đang lướt gió bay phần phật, âm khí hoành hành. Đám người này rõ ràng nếu không giết chết được hắn thì sẽ không chịu dừng tay, đã không còn có kẻ nào để ý bên trong sơn cốc kia còn có một cỗ quan tài năm ngàn năm tuổi nữa.
Chạy đường này không ổn.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!