Ngay cả người có khí tức đang dần mai một như Sở Vô Sương cũng cố hết sức bình sinh bộc phát sức mạnh, khí tức đang tán loạn trong chớp mắt mạnh mẽ ngưng tụ, cô ta cầm kiếm Vô Song xông lên, hoa văn trên thân kiếm cũng đều luân chuyển mạnh mẽ như đã sống lại.
Keng!
Cô ta cũng mạnh mẽ công phạt, không phân trước sau.
Liều mạng chiến đấu trong hoàn cảnh tuyệt vọng thì chiến lực thi triển ra cũng cực kỳ bá đạo, giống như hai người bọn họ vậy, một người bị thương nặng, một người chỉ còn lại nửa cái mạng, nhưng cả hai vẫn có thể bộc phát ra khí thế vô song.
"Nam nữ phối hợp, làm việc không mệt".
Nếu như lúc này có Kiếm Nam ở đây thì hắn ta chắc chắn sẽ nói như vậy.
Nếu như lúc này có Nguyệt Thần ở đây thì cô ta chắn chắn sẽ nói đây là sức mạnh tình yêu!
Chỉ có điều, tình yêu này có chút đẫm máu.
Lại còn kéo bè kéo lũ đi đánh nhau!
Cho dù Triệu Bân cùng Sở Vô Sương có liên thủ thì vẫn bị đánh thê thảm, mỗi lần muốn phá vòng vây chạy trốn thì đều bị chặn lại, Triệu công tử muốn chạy trốn thì rất đơn giản, chỉ cần thi triển thuật triệu hoán ngược với phân thân là được, nhưng Sở Vô Sương thì không làm được như thế.
“Ta liên lụy ngươi rồi”, Sở Vô Sương áy náy nói,
"Trở về trả cho ta ít bạc là được", Triệu Bân cũng thật thà nói.
Sở Vô Sương liếc mắt một cái, sao ngươi không nói là lấy thân báo đáp luôn đi!
Nếu như ngươi nói vậy thì ta sẽ đồng ý.
Xem đi! Khi con người ta lâm vào tuyệt vọng thì thường giải phóng bản chất của mình.
Dù sao lần này cô ta cũng không chắc bọn họ có thể sống sót thoát ra ngoài hay không.
Chuyện gì muốn nói thì cũng nên nói hết ra.
Nói xong rồi thì cũng phải hành động.
Không thể để lại tiếc nuối đến kiếp sau.
Diệt!
Tên Huyết Y Môn thứ nhất hừ lạnh một tiếng, đánh ra một luồng kiếm khí trúng Sở Vô Sương.
Triệu Bân sát khí ngập trời, chém lại một kiếm, suýt chút nữa đã chém chết tên Huyết Y Môn kia, để làm được việc này thì hắn cũng phải trả giá, bị trúng một chưởng của tên Huyết Y Nhân thứ hai khiến cho xương cốt nứt gãy. Sở Vô Sương ngay lập tức phóng lên, đâm một kiếm vào ngực của tên Huyết Y Môn thứ hai.
Phụt!
Thánh tử Huyết Y Môn đột nhiên cử động, đâm lén một kiếm.
Triệu Bân bị thương, Sở Vô Sương cũng đã trúng một chưởng.
Triệu Bân không sao, nội tình của hắn đủ mạnh, lại được Trường Sinh quyết chống đỡ.
Sở Vô Sương thì rất khốn đốn.
Một chưởng vừa trúng đã khiến cho cô ta xây xẩm mặt mày.
Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng.
Giống như cái tên Thánh tử Huyết Y Môn này vậy, vừa chớp được cơ hội là đã xông lên đánh lén không chút do dự, vì hắn ta mà Triệu Bân và Sở Vô Sương đều trở nên hết sức chật vật, đặc biệt thảm chính là Sở cô nương.
Lúc này cô ta chỉ còn lại chút hơi tàn.
Hay nói cách khác, thứ chống đỡ cho cô ta lúc này chỉ còn là chấp niệm phải hỗ trợ cho Triệu Bân.
Phong!
Ba tên Huyết Y Môn đứng phía sau đều quát lên, thi triển cấm pháp.
Vòm trời run lên, một tòa tháp Linh Lung đẫm máu từ trên trời giáng xuống, tất nhiên là bí thuật huyễn hóa man guy lực bá đạo, hai người Triệu Bân không chạy kịp, bị kẹt trong tòa tháp.
"Mở ra cho ta".
Triệu Bân tung quyền, mạnh mẽ phá vỡ tòa tháp.
Cùng lúc đó, Sở Vô Sương bước ra, toàn thân phát sáng, thuộc tính ánh sáng thi triển vào ban đêm hết sức chói mắt khiến cho đám Huyết Y Môn đang lao lên tấn công đều bị lóa mắt, ngay cả kẻ đang đứng xem trận chiến cũng hai mắt tối sầm. Ánh sáng này còn mạnh hơn rất nhiều so với bùa lôi quang.
Phụt! Phụt!
Trong chớp mắt, máu tươi phun lên không trung.
Triệu Bân nhìn thấy sơ hở, dùng kiếm đâm vào một tên Huyết Y Môn, Sở Vô Sương cũng không nhàn rỗi, đánh ra kiếm khí ngũ sắc tru diệt một tên Huyết Y Môn khác.
Nổ!
Triệu Bân lạnh lùng quát lên, đồng thời kéo Sở Vô Sương lui về phía sau.
Bùa nổ là thứ không thể thiếu trong bất kỳ trận chiến nào, sở dĩ giờ phút này hắn mới vận dụng là bởi vì trên người của đối phương kẻ nào cũng có bùa chống nổ, hắn phải thi triển Tiên thuật trộm cắp gỡ hết xuống thì mới ném ra bùa nổ được.
Ầm! Ầm!
Tiếng nổ vang trời đi kèm với hình ảnh đẫm máu.
Cùng với đó còn có những tiếng la hét thất thanh vang lên hết sức dễ nghe, một đám Huyết Y Môn đều bị nổ tung lên trời, trong đó có bốn tên còn chưa đáp đất thì đã nổ thành đống thịt nát.
Đối phương chỉ còn lại sáu người.
Hơn nữa, hầu hết bọn chúng đều đã bị nổ tới mức máu thịt văng tung tóe.
"Bùa chống nổ đâu?", đây chính là điều mà đám Huyết Y Môn muốn hỏi.
“Còn chưa chết?”, Triệu Bân nói, tay lại phóng ra bùa nổ.
Ngoài ra còn có thêm một đống bùa lôi quang.
Bùa nổ nổ tung, đám Huyết Y Môn còn chưa kịp đứng vững thì đã lại bị nổ tung lên trời, đầu óc ông ông, bị nổ đến nỗi ngay cả mẹ ruột là ai cũng không nhận ra, cũng không biết bùa chống nổ của mình đã bị trộm mất từ lúc nào.
"Đi".
Triệu Bân kéo Sở Vô Sương, xoay người chạy trốn.
Hắn rất muốn đánh chết đám ô hợp này nhưng lực bất tòng tâm, hai người đã bị thương quá nặng, mặc dù đám Huyết Y Môn cũng bị nổ thê thảm nhưng Thánh tử của bọn chúng thì vẫn bình an vô sự, hắn ta lại có chiến lực rất mạnh, nói không chừng còn có thể dư sức một mình chiến đấu với hai người bọn họ.
Hơn nữa, điều quan trọng nhất chính là nơi đây là di chỉ Ma vực.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!