"Ngươi giỏi lắm".
Triệu Bân hít sâu một hơi, đã có cơ hội tốt mà lại để cho hắn ta chạy mất, di chỉ Ma vực lớn như vậy, sau này muốn tìm thấy hắn ta rất khó khăn, nếu như để cho hắn ta phát triển thêm thì lại càng khó giết.
Ngao hú!
Tiểu Kỳ Lân kêu lên rồi nhảy trở về cơ thể của Triệu Bân, lại biến thành một ký hiệu.
"Đừng để ta gặp lại ngươi lần nữa".
Triệu Bân mắng một câu, sau đó thu kiếm lại rồi xoay người rời đi.
Nhưng hắn còn chưa kịp bước lên thì đã nhìn thấy phía trước có một thứ gì đang rơi xuống.
Sau khi nhìn kĩ lại thì hắn mới thấy đó là một kẻ mặc áo đỏ, trên áo có khắc bí văn, nhất định là cùng loại với huyền bào tị thế có thể dùng để ẩn thân, nhưng Triệu Bân có Thiên Nhãn cho nên có thể nhìn thấu được phía dưới lớp áo là một thanh niên có nét mặt khá nữ tính, xem tướng mạo thì khá giống Ân Minh, đều có nét âm hiểm giả dối, đặc biệt là đôi mắt trông như mắt rắn.
Về phần tại sao cái tên này lại rơi xuống đây thì chắc hẳn là do thiên địa biến hóa.
Hơn nữa, đối với việc thiên địa biến hóa thì những người trong di chỉ đều đã cảm thấy quen thuộc.
"Chưa từng gặp qua".
Triệu Bân vừa nhìn đã biết chắc mình không quen biết kẻ này.
Đã không quen biết thì cứ đường ai nấy đi thôi.
Thanh niên áo đỏ chật vật đứng lên, đột nhiên gặp cảnh thiên địa biến hóa thì làm gì có ai không chật vật. Di chỉ Ma vực này như đang đùa giỡn với tất cả mọi người, nói biến hóa liền biến hóa, không có bất cứ dấu hiệu nào báo trước.
Khi đứng vững thì hắn ta liền nhìn thoáng qua Triệu Bân.
Triệu Bân đang khoác huyền bào tị thế cho nên hắn ta tất nhiên không thể nhìn thấu lai lịch.
Tuy nhiên điều này cũng không ngăn cản được hắn ta xông lên tìm kích thích.
Keng!
Không chờ Triệu Bân đi qua thì hắn ta đã phóng ta một luồng kiếm khí chém về phía Triệu Bân.
Con mợ nó!
Triệu Bân nhướng mày mắng thầm trong lòng.
Người bên trong di chỉ Ma vực gần đây đều kêu ngạo như vậy hay sao, thậm chí còn không thèm nói tiếng nào mà đã ra tay rồi, cũng giống như thanh niên áo đỏ này vậy, nói đánh liền đánh? Ông đây vừa mới bước vào cảnh giới Địa Tạng, còn chưa tìm được chỗ để luyện tập thì ngươi đã tự dâng đầu đến rồi à?
Vèo!
Triệu Bân phất tay áo, một tay hóa giải kiếm khí.
Thanh niên áo đỏ kinh ngạc, không ngờ đối phương lại phản ứng quá nhanh!
Triệu công tử không chỉ phản ứng nhanh mà tốc độ phản kích cũng không hề chậm, đối phương đã không nhiều lời thì hắn cũng vậy, vừa xoay người song chỉ đã khép lại bắn ra Huyền Hoàng khí phối hợp với Tru Tiên quyết tạo nên kiếm khí cực mạnh.
Thanh niên áo đỏ nheo mắt, phất tay biến ra một vòng tròn ánh sáng trước mặt hút kiếm quang của Tru Tiên quyết vào trong khiến cho kiếm quang trong chớp mắt liền biến mất. Triệu Bân cau mày, bí pháp này thật sự quá quỷ dị, chỉ vẽ ra một vòng tròn liền có thể hóa giải Tru Tiên quyết.
Hắn vẫn đang suy nghĩ quá đơn giản.
Thanh niên áo đỏ không chỉ có thể hút Tru Tiên quyết vào trong vòng tròn mà còn có thể dùng nó để phản kích.
Chỉ thấy vòng tròn kia rung lên một cái rồi lại bắn ra kiếm quang của Tru Tiên quyết thẳng về phía Triệu Bân.
"Khả năng phản thương".
Triệu Bân thầm nói trong lòng, hắn đã nhìn ra manh mối của của vòng tròn đó rồi.
Hắn phất tay đánh ra một chưởng hóa giải kiếm quang Tru Tiên quyết.
"Huyền pháp: Trói Buộc Tại Chỗ".
Thanh niên áo đỏ âm trầm cười, đột nhiên vẽ một vòng tròn trên mặt đất bao lấy Triệu Bân ở bên trong, ngọn lửa phía trên vòng tròn bùng cháy dữ dội nhưng cũng không phải là lửa thật mà là một loại hình thái của bí pháp, nếu như không cẩn thận chạm vào thì sẽ bị đốt cháy thành tro, trước đây Tiểu Nhật áo đen đã từng dùng qua loại bí thuật tương tự để hỏa táng Triệu Bân.
Ông!
Triệu Bân mạnh mẽ mở ra Thiên Cang hộ thể phá vỡ vòng tròn.
Có cái rắm mà ngươi trói buộc được ta.
"Thiên Cang hộ thể?"
Thanh niên áo đỏ cũng rất hiểu biết, vừa nhìn đã nhận ra bí thuật này.
Thiên Cang hộ thể có năng lực phòng ngự tuyệt đối, là bí thuật truyền thừa của Dương Thiên thế gia.
Ầm!
Trong chớp mắt Triệu Bân đã tiếp cận thanh niên áo đỏ rồi tung ra một quyền mạnh mẽ.
Thanh niên áo đỏ cau mày, một quyền vừa tung ra của Triệu Bân quá mạnh mẽ, hắn ta không dám đối kháng mà chỉ từng bước phi thân về phía sau thế nhưng vẫn bị dư lực làm cho chấn động.
Vèo!
Triệu Bân đuổi theo sát nút, công kích tới như một bóng ma.
Thanh niên áo đỏ hừ lạnh một tiếng, trong mắt hằn đầy những tơ máu, chuẩn bị bắn ra huyết quang.
Nhưng hắn ta đã thi triển chiêu này không đúng lúc, ngay khi hắn ta liếc mắt nhìn Triệu công tử thì liền bị trúng phải ảo thuật Thiên Nhãn của hắn, thần sắc trong chớp mắt dại ra, huyết quang trong mắt định bắn ra ngoài cũng ngay lập tức bị tiêu trừ.
"Kiếp sau đừng gây hấn với người không nên gây hấn".
Triệu Bân lạnh lùng nói rồi chọc ngón tay vào giữa ấn đường của đối phương.
Đây là một đòn tuyệt sát, ngón tay vừa điểm ra liền muốn xuyên thủng ấn đường của thanh niên áo đỏ.
Rắc!
Tiếng vang sau đó nghe hết sức chói tai.
Một ngón tay của Triệu Bân tuy mang uy lực vô song nhưng vẫn không thể xuyên thủng ấn đường của đối phương, chỉ giống như vừa chọc vào một tấm thiết, chẳng những không thể xuyên thủng ấn đường của đối phương mà còn bị chấn động đến mức xương ngón tay nứt toạc ra.
"Chuyện gì vậy?"
Triệu Bân nhíu mày tìm manh mối.
Giữa ấn đường của đối phương dường như được khảm một miếng thiết chỉ lớn cỡ ngón tay, nói là được khảm thì cũng không chính xác, nhất định là nó đã được dung hợp cùng với máu thịt của hắn ta cho nên mới không khác gì da thịt bình thường, lúc này Triệu Bân chọc một ngón tay vào mới có thể nhìn ra được huyền cơ. Miếng thiết này thật sự rất cứng rắn, là bảo bối dùng để bảo vệ ấn đường của hắn ta.
Chỉ trách hắn đã quá vội vàng, còn chưa nhìn kỹ mà đã chọc tới một ngón tay cực mạnh.
"Phá!"
Thánh niên áo đỏ vừa đứng vững liền quát lớn một tiếng.
Hắn ta vừa dứt lời thì từ bên trong cơ thể đã bộc