Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

 
             Đừng trông Thủy Mạc mềm mại thanh mát, trên thực tế nó là một loại trận pháp không gian, khả năng tấn công mạnh mẽ, chuyên dùng để nhốt người.  

             Tất nhiên cũng có thể dùng để phòng ngự.  

             Người bên ngoài muốn tiến vào, ví dụ như sát thủ của La Sinh Môn, cũng phải phá vỡ Thủy Mạc trước mới được.  

             Trừ phi có phương pháp mở cửa.  

             Đúng là đánh giá thấp đồ đệ của Hồng Uyên rồi, bên trong phủ đệ còn giấu một bí trận như thế này, đến cả Thiên Nhãn thuấn thân cũng bị ngăn lại.  

             Tiếc rằng phân thân ở bên ngoài của hắn đã bị hủy hoại hết trong lúc độ thiên kiếp rồi, trước đó quên hóa ra cái mới, không dùng được thuật triệu hồi ngược hướng, cho dù có thể dùng thì chắc hẳn cũng không có tác dụng.  

             Đều dính dáng tới không gian.  

             Trận pháp không gian này dường như là một kiểu tiên trận sứt mẻ.  

             Gừng càng già càng cay mà.  

             Có lẽ Linh Lung đã dự đoán được tất cả.  

             Những nơi bình thường thật sự không thể nhốt được Cơ Ngân.  

             Vì thế, ta đành kiếm một nơi không bình thường.  

             Thực tế chứng minh trận pháp không gian này thực sự khiến Triệu Bân bó tay.  

             “Chớ phí công vô ích, ngươi không ra được đâu”.  

             Ở bên ngoài rừng trúc, Bạch Huyền lão đạo ung dung mỉm cười.  

             Hắc Huyền lão đạo cũng ở đây, đang vắt chân ngồi trên mỏm đá, chẹp miệng hút thuốc. Trong màn khói thuốc lượn lờ như đang tu tiên, ánh mắt ông ta nhìn Triệu Bân cực kỳ thâm trầm.  

             Đây là một nhân tài, nhân tài nghịch thiên.  

             Cao thủ yêu nghiệt nhất của tám quốc gia gần như bị hắn đồ sát sạch bách.  

             Vì thế, tám vương triều lớn liên hợp lại, mời tới La Sinh Môn, phát động cả chiến tranh, bây giờ chắc đang đánh trận ở biên quan nhỉ? Sát thủ ở bên ngoài, cường giả của các nước đều đang ẩn nấp ở đế đô kìa? Chỉ đợi hắn xuất hiện ở đế đô kia kìa?  

             Vì thế, thà cứ ở đây cho an toàn.  

             “Vãn bối có chuyện quan trọng”, Triệu Bân chắp tay hành lễ.  

             “Sư muội nói rồi, nếu để lạc mất ngươi, nàng sẽ tống hai ta vào cung”, Hắc Huyền lão đạo nói ít nhưng thâm ý rất nhiều.  

             Câu này đáng ra còn nửa sau nữa: Hai ta còn chưa lấy vợ nữa mà?  

             Thế nên, ngươi cứ ngoan ngoãn ở đây đi! Tốt cho ngươi, tốt cho ta, tốt cho mọi người.  

             “Nói cho ông nội nghe xem nào, vừa không chết vừa không bị thương là chuyện gì thế”, Bạch Huyền lão đạo cười.  

             Câu này vừa được nói ra, Hắc Huyền lão đạo cũng vểnh tai lên.  

             “Không biết”.  

             Triệu Bân xoay người quay lại rừng trúc.  

             Nói thật lòng, hai lão đạo rất khó ở, đã chuẩn bị sẵn một câu chửi thề rồi đấy.  

             Điều này quá oan cho Triệu Bân.  

             Hắn nói thật mà.  

             Tiếc rằng hai ông già kia không tin.  

             Quay về rừng trúc, Triệu Bân khoanh chân ngồi xuống.  

             Phải ra ngoài chứ, nhưng trước khi ra ngoài phải hồi phục nội thương này đã.  

             Dù sao thì khi ra ngoài sẽ phải đối diện với sát thủ đến từ các nước, quan trọng nhất là luôn phải duy trì trạng thái đỉnh cao.  

             Từ khi quay về từ Ma vực, đây là lần đầu hắn tiến hành đắp bồi căn cơ trong trạng thái tỉnh táo.  

             Thiên kiếp đúng là một lần may mắn.  

             Qua lần “rửa tội” của thiên kiếp, hắn thực sự thoát xác niết bàn.  

             Về điều này thì thuật luyện hóa và thuật luyện hồn không thể bì được.  

             Không chỉ mình hắn thay da đổi thịt, còn cả Tiểu Kỳ Lân, cây thần tạo hóa, kiếm Long Uyên. Nhất là Tiểu Kỳ Lân, qua một lần thiên kiếp, vóc dáng của nó to hơn hẳn, sức mạnh trong cơ thể cũng tăng mạnh.  

             Hắn ngồi hết ba ngày liền.  

             Tới đêm ngày thứ tư, hắn mới mở mắt, thở ra một làn khói đục, nội thương trong cơ thể đã được chữa lành. Qua một trận giết chóc và chật vật, bây giờ hắn mới đạt đến trạng thái đỉnh nhất kể từ khi theo võ đạo tới nay.  

             Tất nhiên, không tính trạng thái không chết không bị thương.  

             “Cơ sư đệ”.  

             Cùng với một tiếng hô, Thiên Vũ tới.  

             Trạng thái của Thiên Vũ không ổn, mặt mũi tái nhợt, khí tức ủ rũ, chỉ có tu vi của cảnh giới Địa Tạng chứ không có căn cơ của cảnh giới này, bởi vì căn cơ của hắn ta bị phá hủy rồi, chẳng bao lâu sẽ giáng tu vi, cho tới một ngày sa sút tới độ biến thành người thường.  

             Hai người gặp nhau, chẳng nói gì nhiều.  

             Tất cả đã ở trong những lời không nói.  

             Ba người vào Ma vực, hai người quay trở về.  

             Không chỉ riêng Triệu Bân áy náy vì điều này mà Thiên Vũ cũng thế. Kể từ khi tiến vào Ma vực, hắn ta đã luôn đóng vai một người cản trở bước tiến của đồng đội, hôm đó đáng ra hắn ta không nên để một mình Sở Vô Sương đuổi theo hoa Bồ Đề.  

             Nếu hắn ta đi, Sở Vô Sương cũng không chết.  

             Đến nay, hai người vẫn không biết tại sao hoa Bồ Đề lại bay đi.  

             Dưới ánh trăng, cả hai uống rất nhiều rượu.  

             Khi rời đi, Thiên Vũ cứ lảo đà lảo đảo.  

             Hắn ta rời đi, Triệu Bân bèn tặng một bản Tẩy Tủy Dịch Cân Kinh đã cải biên.  

             Về việc Thiên Vũ có thể đắp lại được căn cơ hay không, hắn cũng không dám chắc.  

             Dù sao thì tên này cũng bị thương quá nặng.  

             Dù sao thì Tẩy Tủy Dịch Cân Kinh cũng chẳng phải vạn năng.  

             “Tiền bối, có thể thả ta ra ngoài được không”.  

             Triệu Bân đã tới bên mép rừng trúc không biết bao nhiêu lần.  

             Lần này, mặt mũi hắn tái nhợt cả đi.  

             Vì muốn phá trận pháp, hắn liều mình cho nổ suốt một ngày đêm.  

             Thế nhưng không thể lay động nổi lớp Thủy Mạc kia.  

             Trận pháp không gian gặp phải đòn tấn công từ bên ngoài sẽ tự động vận hành, dù là công pháp hay uy lực gì cũng bị tháo gỡ.  

             Điểm này khá giống với Thủy Mạc Thiên Hoa của Sở Vô Sương.  

             Nhưng trận pháp không gian mạnh hơn Thủy Mạc Thiên Hoa nhiều.  

             Dính tới không gian, phải có bí pháp mở cửa mới được.  

             Hoặc phải dùng năng lượng tuyệt đối để cho nổ.  

             Tiếc rằng hắn không sở hữu cả hai thứ này, e là cao thủ Chuẩn Thiên bị nhốt ở đây cũng không ra ngoài được.  

             Bất đắc dĩ, hắn đành phải cầu cứu hai vị tiền bối, rõ ràng hai lão già Hắc Bạch cách đó không xa.  

             Thế nhưng ở giữa còn cách một lớp Thủy Mạc.  

             “Không cho ngươi ra ngoài là vì muốn tốt cho ngươi”, Bạch Huyền lão đạo nhấp một hớp rượu.  

             “Chỉ một ngày thôi”, Triệu Bân tràn ngập hi vọng.  

             “Nửa ngày cũng không được”, Hắc Huyền lão đạo phủ quyết.  

             Triệu Bân không nói nhiều, lại quay về rừng trúc.  

             Thấy hắn đã đi xa, hai lão già mới chụm đầu vào, lấy từ trong lòng ra một tập tranh.  

             Ừm… đích thị là hàng tốt!  

             Theo lời của hai lão, rừng trúc này chính là một cái lồng.  

             Cơ Ngân là phạm nhân.  

             Còn họ là cai ngục.  

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận