Ngô Khởi và Tử Đô cũng có mặt ở đó, ngẩng đầu chờ đợi.
Biểu cảm của bọn họ cũng tương tự như Ân Minh. Sau bao ngày bí bách, cuối cùng hôm nay đã có thể trút được cơn giận rồi. Ân Minh độc ác như thế, nhất định sẽ giết chết Cơ Ngân, vậy thì bọn họ sẽ phải phấn khích đến mức nào.
Càng có nhiều người đến hơn nữa.
Đến những người bế quan cũng chạy đến xem náo nhiệt.
Người đông như kiến, trên các ngọn đồi nhỏ đều đầy ắp người.
Cả các đệ tử và trưởng lão đều có mặt hết tại đó.
Tất cả đã đông đủ, chỉ thiếu mỗi nhân vật chính.
“Nhìn đi, đến rồi kìa”.
Không biết là ai đã hét lên.
Triệu Bân đã đến, hắn dùng bùa lơ lửng, từng bước tiến lên không trung.
“Đến thật rồi à?”
“Một tên không sợ chết”.
Bỗng nhiên, tiếng tặc lưỡi không ngừng vang lên.
Có người thích thú.
Có người chau mày.
Thích thú là vì có thể xem kịch hay và cũng là vì không thích Cơ Ngân.
Chau mày là vì tiếc nuối cho một nhân tài, nếu như Cơ Ngân chết trong tay của Ân Minh thì sẽ là tổn thất rất lớn.
“Ngươi nói xem Cơ Ngân có thể cầm cự được mấy hiệp?”
“Mười hiệp, không thể nào hơn được nữa”.
“Theo như ta thấy thì e là năm hiệp thôi cũng khó”.
Vẫn chưa bắt đầu đánh nhau mà không khí đã nóng hẳn lên, rất nhiều người suy đoán về kết quả của cuộc chiến.
Dù sao thì Cơ Ngân đối đầu với vật chủ của Cửu Vĩ, dù chỉ là một nửa Cửu Vĩ thôi thì cũng không phải là đối tượng mà Hung Hổ và Thương Xà yếu đuối có thể bì được, sức mạnh của họ không tương đương, nếu đánh nhau thật thì chắc chỉ cần một chưởng thôi.
Tất nhiên, nếu có thể mở năng lực không bị thương không chết thì lại là cách nói khác nha.
Nhưng trạng thái đó cũng không phải cứ muốn là mở.
Dưới ánh mắt của đám đông, Triệu Bân vẫn bình tĩnh giữa không trung.
Qua thời gian lâu như vậy, đây là lần đầu hắn gặp lại Ân Minh.
Mạnh! Rất mạnh!
Điều này thì hắn không thể không thừa nhận.
Làm túc chủ của Cửu Vĩ, Ân Minh có thể không mạnh sao? Sức mạnh của hắn ta rất đáng sợ, khí huyết dồi dào như đại dương, vượt xa những gì Triệu Bân dự đoán. Nếu chỉ so sức mạnh thì hắn và Ân Minh đúng là không cùng cấp bậc.
Vì thế, rất có thể hắn sẽ chết trong trận chiến này.
Nhưng hắn có niềm tin vững chắc là mình có thể vượt qua kiếp nạn này.
“Cơ Ngân, ta chờ ngày này lâu quá rồi!”
Ân Minh cười vô cùng âm u, hé mở mắt, bên trong là ý cười cợt nhả. Hắn ta đang cuồng loạn vì quá hưng phấn, tia sáng trong mắt đỏ ngầu đầy khát máu, như một con sói hung ác đang nhìn chằm chằm vào một miếng thịt mỡ.
Hôm nay sẽ là bữa thịnh yến của con ác thú.