Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

 

Cảnh tượng đó khiến cho những người đứng xem đều thấy rất bất ngờ, một tên to lớn như thế mà lại bị đá văng chỉ bằng một cú, Kỳ Lân Cơ Ngân đúng là bá đạo mà. Cảnh hai tên khổng lồ đánh nhau đúng là rất hoành tráng.  

 

“Ổn rồi!”, Dương Huyền Tông mỉm cười.  

 

Linh Lung và Vân Yên cũng hít một hơi thật sâu.  

 

Tử Đô và Ngô Khởi lại càng không cần phải nói nữa, những biến cố cứ lần lượt xảy ra khiến tim gan của bọn họ đều như thắt lại, từ lúc mới bắt đầu đánh nhau đến nay, chớp mắt là lại có một sự thay đổi lớn, bảo ai mà chịu cho nổi.  

 

“Đáng chết!”  

 

Sắc mặt của kẻ thù của hắn thì lại vô cùng khó coi.  

 

Đặc biệt là Đại Tế Ti, khuôn mặt già nua nhăn nhó, vốn dĩ ông ta đến để xem sự oai phong của cháu trai, vậy mà lại thành ra cục diện thế này. Từ khi Cơ Ngân biến ra bộ dạng Kỳ Lân hóa thì có vẻ như cháu trai của ông ta chưa từng được đứng vững, thất bại cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.  

 

Hay lắm!  

 

Đập chết hắn đi!  

 

Tiếng hô hào lúc trầm lúc bổng, liên miên không ngớt.  

 

Giữa đám đông, luôn có những con người không sợ lớn chuyện, chẳng hạn như hai lão già Hắc Huyền, Bạch Huyền,... ai cũng hét lớn, dáng vẻ như thể muốn xắn tay áo, chạy lên đạp thêm một cái nữa.  

 

Ầm!  

 

Trước sự chứng kiến của tất cả mọi người, Cửu Vĩ lại bị đánh ngã.  

 

Mọi người ai cũng xuýt xoa, chậc lưỡi. Đúng là không nỡ nhìn nữa, cả hai người họ đều có sức mạnh như nhau, không phân cao thấp nhưng có vẻ như Cửu Vĩ Ân Minh thiếu chút đạo hạnh, ai mà biết hắn ta lại bị đánh ngã mấy lượt, thể sức mạnh Cửu Vĩ đã tuyệt vọng, đang đứng bên bờ vực sụp đổ.  

 

A…  

 

Cửu Vĩ Ân Minh hét lớn lên, đứng dậy nhào qua đánh.  

 

Kỳ Lân Triệu Bân không lùi lại mà còn xông lên, lúc sắp bị đánh ngã thì đã nghiêng người né đòn tấn công, sau đó thì chụp lấy một chân của Cửu Vĩ Ân Minh và xách hắn ta lên một lần nữa.  

 

Đấy là giây phút mà tất cả mọi người đều im lặng cầu nguyện cho hắn ta.  

 

Tại sao lại phải im lặng cầu nguyện? Vì ai kia đã sắp bị đập tới chết rồi.  

 

Cảnh tượng đập thẳng tay Cửu Vĩ sẽ là một cảnh rất hoành tráng.  

 

Theo như cách nói của ai kia thì là “Vạn vật đều có thể đập được!”  

 

Ầm! Bụp! Ầm!  

 

Vì Cửu Vĩ Ân Minh rất giỏi chịu đòn nên Triệu Bân đã kết hợp sức mạnh của hông và chân, đập một mạch liên tục chín cái.  

 

Mỗi lần đập thì mặt đất lại rung chuyển.  

 

Mỗi lần đập thì thể sức mạnh Cửu Vĩ lại rạn nứt thêm một phần.  

 

Mỗi lần đập là một lần khán giả thót tim.  

 

Đến khi tiếng ầm ầm dứt hẳn thì nơi đó chỉ còn lại một tên to con, đấy là Kỳ Lân Cơ Ngân. Còn về Cửu Vĩ Ân Minh, thể sức mạnh Cửu Vĩ to lớn đã bị Triệu Bân đập đến tan biến, đừng nói đến Ân Minh, đến cả chân thân Cửu Vĩ cũng ong ong cả đầu óc, đau đến nghiến răng nghiến lợi.  

 

Phụt!  

 

Cùng lúc đó, Kỳ Lân Triệu Bân cũng biến mất.  

 

“Không thể nào!”  

 

“Chuyện này không thể nào!”  

 

Ân Minh kiệt sức, nằm giữa đống đá vụn, cơ thể bị đập đến biến dạng, máu không ngừng chảy ra từ miệng, đôi mắt đỏ ngầu đáng sợ, vẫn đầy vẻ khát máu. Hắn ta là Ân Minh, là cháu trai của Đại Tế Ti, là túc chủ của Cửu Vĩ Tiên Hồ, không ngờ lại bị đánh bại. Hắn ta không cam tâm và cũng không phục, người cao cao tại thượng như hắn ta không thể nào chấp nhận được sự thật này, càng không chấp nhận được sự thật bị Cơ Ngân đánh bại.  

 

“Yên tâm lên đường đi!”  

 

Triệu Bân tóm lấy cổ áo Ân Minh bằng một tay, tay kia cầm Long Uyên.  

 

Hắn phải thọc một lỗ trên người tên này mới được, vì nhiều chỗ khó xử mà đã để hắn ta được nhởn nhơ bao lâu nay rồi, bất luận là vì Phượng Vũ hay là vì bọn Lăng Phi thì cũng đều phải tiễn tên Ân Minh này về tây thiên thôi.  

 

“Ân Minh mà chết thì cô ta sẽ phải chết theo!”  

 

Linh Lung chạy vội đến, hét lớn lên, tiếng hét vang vọng cả đất trời.  

 

Không chỉ có cô ta mà Dương Huyền Tông, Vân Yên và Đan Huyền cũng đều đến cả rồi.  

 

Còn có cả hoàng phi Vũ Linh, Đại Tế Ti Ân Trú và Quỷ Minh, tất cả đều chạy vội đến, vây chặt khu vực đó, không để lọt dù chỉ một con muỗi, thậm chí đến sát thủ của các nước cũng không thể nào chen qua được.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận