Mệnh, đây chính là mệnh của hắn!
Mệnh của mỗi người không ai có thể đoán trước được?
"Ta phải nhanh chóng tạo quan hệ tốt với Cơ Ngân".
Có không ít lão tổ của các gia tộc đều vuốt râu nói.
Mấy lão già này làm sao có thể không nhìn ra tiềm năng của Cơ Ngân, ở trong trạng thái Kỳ Lân hóa suýt chút nữa hắn đã chấn diệt Cửu Vĩ Ân Minh, chiến lực của hắn quá bạo ngược, thiên phú cũng hết sức khủng bố, nếu như cho hắn đủ thời gian thì hắn nhất định sẽ vượt qua được Đại Hạ Hồng Uyên, trở thành người không thể động vào.
Hắn sẽ trở thành một cây đại thụ.
Nếu như có thể xây dựng mối quan hệ tốt với hắn thì tương lai của bọn họ chắc chắn sẽ hết sức xán lạn.
Người xưa đã có câu: thấy sang thì phải bắt quàng làm họ.
"Hắn nhất định phải chết".
Đám kẻ thù lại có tâm tình khác.
Chẳng hạn như cường giả cùng sát thủ của các quốc gia phái tới đây đều đang muốn giết Cơ Ngân càng nhanh càng tốt.
Mà người phẫn nộ nhất tất nhiên là Đại Tế Ti.
Ngày hôm nay đã khiến cho lão ta không chỉ trở tay không kịp mà còn bị tán gia bại sản, không ngờ sau một trận chiến thì lão ta lại phải trả một cái giá quá đắt, cũng không còn cách nào khác, ai bảo cháu trai của lão ta lại quá xuất chúng làm gì.
"Cơ Ngân, ngươi chờ đó cho ta", Ân Trú nghiến răng nghiến lợi nói.
Không để yên, chuyện này lão ta nhất định sẽ không để yên.
Sự sỉ nhục ngày hôm nay lão ta sẽ bắt Cơ Ngân trả lại gấp trăm lần.
Muốn cướp tiền của lão ta không dễ như vậy đâu.
Kịch hay kết thúc, ai về nhà nấy.
Nói tóm lại, Cơ Ngân càng lúc càng nổi tiếng.
Bên này, Cơ Ngân đã bị bắt về Thiên Tông, giam giữ trong rừng trúc tím.
Rừng trúc tím này cũng giống như rừng trúc tím bên trong Linh Lung phủ, bên ngoài được bảo vệ bởi trận pháp không gian và một màn nước bao phủ xung quanh, nói là giam giữ hắn nhưng thực chất là để bảo vệ hắn, nếu như không phá được trận pháp thì không ai có thể bước vào được.
"Nghỉ ngơi trước đi".
Dương Huyền Tông nhẹ nhàng cười nói rồi xoay người rời đi.
Cơ Ngân đã trải qua một trận chiến sinh tử, điều quan trọng nhất bây giờ là có thời gian hồi phục sức khỏe.
Những nghi vấn khác chờ ngày sau hẳn hỏi cũng được.
"Lần này canh chừng cho tốt vào".
Bên ngoài rừng trúc tím, Linh Lung căn dặn Hắc Huyền lão đạo cùng Bạch Huyền lão đạo.
Hai lão già cười gượng đứng hai bên như hai ông thần giữ cửa.
Cho tới khi Linh Lung cùng Dương Huyền Tông rời đi thì hai người bọn họ mới tìm chỗ ngồi xuống, một người ngồi cắn hạt dưa còn một người thì ngồi hút tẩu, lâu lâu lại liếc mắt nhìn vào rừng trúc tím, rất muốn bắt Cơ Ngân ra ngoài để nói chuyện một chút. Nghe nói ngươi hút máu Ân Trú được tám trăm ngàn vạn lượng, có thể chia cho lão phu một nửa hay không, hay một phần ba cũng được.
"Hay lắm!"
Dương Huyền Tông hôm nay có tâm trạng đặc biệt tốt.
Không chỉ có ông ta mà Linh Lung, Vân Yên, Chư Cát Huyền Đạo, Đan Huyền, lão Trần Huyền, lão đạo Âu Dương cũng đều cảm thấy rất sảng khoái. Sự quật khởi của Cơ Ngân đã tiếp thêm cho bọn họ rất nhiều sức mạnh.
“Có một số việc cũng đã đến lúc quyết định rồi”, Đan Huyền cười nói.
"Phong, hôm nay liền phong", Dương Huyền Tông thoải mái cười lớn.