Sắc mặt Ân Minh đã thay đổi từ lâu rồi.
Soát hồn lâu như thế rồi, ký ức của Cơ Ngân cũng được lôi ra khá nhiều, nhưng bất kể thế nào cũng không liên quan đến Triệu Bân, hiển nhiên không ăn khớp gì với những điều Cửu Vĩ Hồ nói, cũng có nghĩa là, hắn không phải Triệu Bân.
Người trông còn khó coi hơn cả hắn ta… là Ân Trú.
Có phải Triệu Bân hay không, e là đã thấy rõ ràng.
Sau đó lão ta thu dọn tàn cuộc thế nào, lại là một phen cá cược, cược cả tính mạng!
“Buông tay!”, Dương Huyền Tông và mấy người kia hét ầm.
“Tiếp tục lục soát đi”, Tử Y Hầu lạnh lùng nói.
Không phải người nhà lão, lão chẳng hề xót xa.
Hay nói cách khác, lão vẫn ôm chút hi vọng, chắc chắn Cơ Ngân là Triệu Bân.
Bốn Pháp sư Hộ quốc cũng là người thành thật, họ lục soát đến chết.
“Nhìn kìa, gian tế!”
Không biết nhân tài nào hô ầm lên.
Không sai, vấn đề gian tế cũng xuất hiện trong hình ảnh ký ức của Cơ Ngân, là khi Cơ Ngân làm giao dịch cùng Ma gia, dùng tiền mua tin tình báo, đa phần là từ thám tử mà các thế lực hoặc các vương triều cài cắm ở Thiên Tông.
Được rồi, lộ hết cả ra luôn.
Nói là toàn bộ cũng không chính xác lắm.
Trong ký ức của Triệu Bân vẫn có phần bị ẩn giấu, đó toàn là tình báo, trong thời khắc then chốt có thể cứu mạng, dù không thể cứu mạng cũng có thể lôi ra bán lấy tiền. Đối với phương diện này, Linh Lung khá coi trọng.
“Chết tiệt!”
Đám gian tế đang hóng chuyện lập tức quay đầu chạy trốn.
“Bắt hết cho ta!”, Linh Lung quát lên.
Đâu cần cô ta nói, hoàng ảnh vệ cũng đã ra tay rồi, có mặt người nào hay người ấy, bắt hết không chừa: Có cả đệ tử, cũng có cả trưởng lão, trong đó, không ít trưởng lão giữ chức vị quan trọng, làm người ta nhìn thôi cũng chấn động.
“Đồ nhi của ta hóa ra là gian tế?”
“Đó là sư tôn của ta đó, hóa ra là người của vương triều Hắc Long?”
“Tối qua ta còn uống rượu cùng hắn nè?”
Nhìn gian tế bị bắt, khắp nơi nổi lên những câu nói như vậy.
Không nhìn thì không biết, nhìn thôi sợ hết hồn, ấy vậy mà trong Thiên Tôn lại có nhiều gian tế đến thế.
Á...
Đám gian tế gào thét, giãy giụa kịch liệt, chúng từng nghĩ tới rất nhiều khả năng khiến mình bị bắt, chỉ không ngờ rằng hóng chuyện cũng có thể bị bắt. Ẩn mình bao nhiêu năm nay bỗng dưng bại lộ, mẹ kiếp, thật xàm xí! Có trời mới biết trong ký ức của Cơ Ngân giấu nhiều bí mật đến vậy.
Cổng thành bắt lửa, cá bơi cũng liên lụy.
Dùng câu này để mô tả về họ, không thể phù hợp hơn được nữa.
Tử Y Hầu làm to chuyện là vì muốn nhắm vào Triệu Bân.
Bây giờ không bắt được Triệu Bân nhưng lại giăng lưới tóm gọn một mẻ gian tế.
Tính ra Cơ Ngân lại lập công lớn.
“Không có ta!”, Huyễn Mộng lầm bầm.
“Cũng không có ta!”, U Lan cũng lầm bầm.
Họ cực kỳ hoài nghi rằng đây là một Triệu Bân giả.
Nếu không, tại sao ký ức của hắn lại khó tin vậy?
Hình ảnh trên Thủy Mạc chưa từng ngừng.
Phần sau còn bổ mắt hơn.