Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

 

Thống soái Đại Nguyên hừ một tiếng, tiếp tục vung kiếm, chỉ về tường thành phía xa.  

 

Kẻ này ra lệnh cho vạn mã xông tới, lục quân không quân đồng loạt công phá, thêm vô số xe nỏ và nỏ mạnh như mưa bão, điên cuồng công phá, tường thành nhiều chỗ hổng hụt, quân địch tràn vào như nước lũ.  

 

Đánh!  

 

Tướng sĩ Đại Hạ thét lên, bịt chặt khe hở.  

 

Đến mức mỗi bước tiến của Đại Hạ đều phải trả cái giá thảm thiết.  

 

Phụt!  

 

Bên ngoài thành, một tia máu xuất hiện.  

 

Hóa ra là một người mặc áo đen, thuộc về vương triều Đại Nguyên, cảnh giới tu vi khá cao, đúng chuẩn cao thủ Chuẩn Thiên, bị nữ soái vung kiếm chém đứt đầu. Vì điều này mà cô ta cũng phải trả giá, trên bả vai bị cao thủ Chuẩn Thiên mặc áo đỏ đâm xuyên qua. Người bao vây tấn công cô ta không chỉ có kẻ này, còn cả cao thủ trung niên mặc mãng bào, tráng hán mặc giáp vàng, lão già mặc áo bạc, bốn đánh một, đủ cho nữ soái không ngừng phun máu.  

 

“Ai giết được Sở Lam, lập đất phong vương!”  

 

Tiếng thét của thống soái Đại Nguyên vang vọng cả chiến trường.  

 

Lệnh ban xuống, lại có một lượng lớn cường giả của Đại Nguyên lao tới.  

 

 

 

“Thấy Đại Hạ ta không có ai nên ức hiếp sao?”  

 

Tiếng hét lớn vang khắp một bên thành.  

 

Trong quân Xích Diễm có người xông ra, tất cả đều là cảnh giới Chuẩn Thiên nhưng ngặt nỗi tất cả đều chiến đấu quá ác liệt, phần lớn đều bị thương nặng, chỉ còn lại được nửa cái mạng nên chỉ đành liều chết với cao thủ của Đại Nguyên.  

 

“Sở Lam, ngươi còn có thể cầm cự được bao lâu?”  

 

“Quân Xích Diễm còn có thể cầm cự được bao lâu?”  

 

“Chi bằng đầu hàng sớm đi”.  

 

“Hoàng đế của chúng ta cũng rất trân trọng nhân tài”.  

 

Người đàn ông trung niên mặc mãng bào cười nham hiểm, vừa nói vừa tấn công quyết liệt.  

 

Nữ soái không nói gì, mặt không cảm xúc.  

 

Cô ta không biết rốt cuộc có thể cầm cự được bao lâu.  

 

Nhưng mười vạn quân Xích Diễm của Đại Hạ, bao gồm cả cô ta đều sẽ không ai lùi bước, càng sẽ không có ai đầu hàng, dù cho đến cuối cùng chỉ còn lại có một người thì bọn họ cũng sẽ bảo vệ biên cương của Đại Hạ đến cùng.  

 

“Để ta xem không có quân cứu viện thì ai sẽ đến cứu cô”.  

 

Người đàn ông bặm trợn mặc áo giáp vàng hét lớn, vung chiếc rìu màu vàng đen lên.  

 

Uy lực của chiếc rìu đó rất bá đạo, chắc là hắn ta thuộc nhóm võ tu.  

 

Nữ soái không đánh tay đôi với hắn ta mà bay lùi về sau.  

 

Nữ soái vẫn chưa đứng vững lại thì cao thủ Huyết Y Môn cảnh giới Chuẩn Thiên đã đánh đến nhanh như một bóng ma, xuất kiếm với sức mạnh hủy diệt, chém một nhát rất sâu trên người cô ta. Tiếp đó, khi vẫn chưa kịp thở thì lão già áo bạc đã vung đao vàng lên, chém ra ánh sáng đao dài đến mười trượng, may mà cô ta né kịp, nếu không thì nhất định sẽ bị chém chết.  

 

Nhốt!  

 

Người đàn ông trung niên mặc mãng bào cười nham hiểm, bấm ấn quyết bằng một tay.  

 

Khi ông ta vừa dứt lời thì có bốn trụ ánh sáng đội đất mọc lên, biến thành một cái lồng, nhốt nữ soái ở bên trong. Bên trong lồng có sấm chớp giáng xuống và cả dây xích bằng phù văn màu đen đang bay lượn, khóa chặt tay và chân của nữ soái.  

 

Phá!  

 

Nữ soái hừ lạnh, toàn bộ cơ thể đều phát ra ánh sáng.  

 

Chỉ trong chớp mắt, xích bằng phù văn đã bị vỡ nát, đến cả lồng ánh sáng cũng bị chấn động đến đổ sập. Đáng tiếc, ít không địch nổi nhiều, cô ta vừa mới xông ra thì đã bị trúng một chưởng của lão già áo bạc.  

 

“Quân Xích Diễm đi tong rồi”.  

 

“Đại Hạ cũng xong đời luôn rồi”.  

 

Người đàn ông bặm trợn mặc áo giáp vàng cười man rợ rồi vung rìu ra.  

 

Nữ soái lập tức đứng lại, đưa kiếm ra đỡ phía trước.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận