Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)


 

“Hạ gục hắn!”  

 

Người đàn ông mặc mãng bào quát lên, lập tức xông ra.  

 

Tứ đại cường giả của Đại Nguyên cũng hô hào lao tới, ai nấy ánh mắt hừng hực. Kỳ Lân hóa rất mạnh, nhưng cũng phải xem là đang ở đâu, phải xem đang đánh với ai. Bao nhiêu cao thủ Chuẩn Thiên, chẳng lẽ lại không thể đánh chết được ngươi.  

 

“Tiền bối, đứng vững nhé”.  

 

Triệu Bân nói rồi đột ngột cất bước.  

 

Sau đó là một lần thiên tráo hộ thể.  

 

Nói cho chuẩn xác hơn là thiên tráo hộ thể phiên bản khổng lồ.  

 

Khỏi bàn tới người Đại Nguyên, chính nữ soái trông thấy cũng giật mình. Không phải cô ta chưa từng nhìn thấy thiên tráo hộ thể, nhưng thiên tráo hộ thể lớn như thế thì lần đầu được thấy, còn có sức mạnh của Kỳ Lân duy trì nên uy lực rất đáng sợ, đến cả cô ta cũng thầm run rẩy, dù đạt trạng thái đỉnh cao cũng không dám xông tới đối đầu trực diện.  

 

Chết tiệt!  

 

Các cường giả Đại Nguyên trông thấy mà đồng loạt chửi thề.  

 

Có lẽ vì tốc độ của chúng quá nhanh, không kịp dừng lại, ai nấy bị húc chính diện, không trượt tí nào.  

 

Đùng! Binh!  

 

Một loạt cao thủ Chuẩn Thiên bị thiên tráo hộ thể phiên bản khổng lồ húc bay thẳng lên trời, trong đó có không ít người không kịp điều hòa nhịp thở nên hộc máu ngay tại chỗ, xương cốt trong cơ thể kêu răng rắc.  

 

Binh tướng Đại Nguyên ở xung quanh cũng chịu trận, bị tiêu diệt từng mảng lớn vì dư chấn.  

 

Ngược lại, cường giả Đại Hạ thì chẳng sao hết, thiên tráo lướt qua như gió xuân thổi.  

 

Điều này có công lớn của Triệu Bân, hắn dùng ý niệm điều khiển sức mạnh, chỉ gây thương tổn cho địch chứ không gây hại cho quân ta, giống như trận Thiên Lôi trước đó, không làm Dương Hùng hay Yên Thiên Phong bị thương. Việc này đòi hỏi cấp bậc tinh thần cực kỳ cao.  

 

May mà hắn đã có võ hồn từ trước.  

 

Tuy áp lực khá lớn, nhưng vẫn gắng gượng điều khiển được.  

 

“Mạnh… quá đi mất!”  

 

Binh tướng Đại Hạ và đám cường giả Đại Nguyên ở phía xa cũng phải âm thầm nuốt nước bọt.  

 

Lần đầu tiên thấy Kỳ Lân hóa, mẹ kiếp, thật là đỉnh!  

 

Đó là cao thủ Chuẩn Thiên đấy, bao nhiêu người xông tới mà bị hất bay. Nếu tập hợp được thêm nhiều người hơn, có thêm vài cái thiên tráo hộ thể cỡ lớn như vậy, thế thì không biết bao nhiêu người sẽ bị tiêu diệt!  

 

Quả nhiên, túc chủ chính là lựa chọn tốt trong chiến tranh.  

 

Vóc dáng của họ rất to, chỉ cần nhúc nhích thôi đã khiến trời long đất lở.  

 

Đùng! Đùng uỳnh uỳnh!  

 

Bước chân của Kỳ Lân Triệu Bân chưa hề dừng, mỗi bước hạ xuống đều khiến mặt đất rung lên bần bật, những nơi mà hắn đi qua luôn để lại động tĩnh cực lớn, quân địch Đại Nguyên chịu trận, có trời mới biết bao nhiêu người đã tan xương nát thịt.  

 

Từ xa nhìn lại, chỉ thấy một con Kỳ Lân to như ngọn núi lao ầm ầm trong đám đông, hướng về doanh trướng trung quân của quân Đại Nguyên, nói cho đúng hơn là lao về phía thống soái Đại Nguyên.  

 

Muốn bắn người thì phải bắn ngựa trước.  

 

Muốn bắt giặc thì phải bắt vua trước.  

 

“Ngươi không lao qua đó được đâu!”  

 

Nữ soái hoảng loạn nói, dường như biết được mục đích của Cơ Ngân.  

 

Kỳ Lân hóa tuy mạnh, nhưng cũng phải xem là dùng ở đâu.  

 

Chiến trường là một nơi rất kỳ lạ, nhân lực đông đến một mức nhất định, sĩ khí tương liên, sẽ hình thành nên một loại “thế”. “Thế” này sẽ làm đối phương suy yếu không giới hạn. Kiểu suy yếu này đến từ mọi góc độ, không chỉ là tốc độ, mà còn cả khí thế rồi tới uy lực công phá. Đối diện với “thế” của đại quân mấy trăm vạn người, đừng nói là Kỳ Lân hóa, cho dù là cao thủ Thiên Võ cũng không thể qua đó được.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận